Trên quốc lộ lưu lượng xe cộ cao phát sinh tai nạn xe cộ liên hoàn, chỉ có bốn chiếc xe bị ảnh hưởng đã xem như may mắn, rất nhanh cảnh sát cùng với người của bệnh viện lại đây, cùng mang người trong bốn chiếc xe đi. Những người qua đường khác cũng không biết những người này là đồng lõa, sau khi cảm khái một phen vì bọn họ xui xẻo, liền đem chuyện này quên ra sau đầu.
Triệu Chí Thành và Hướng Cường lòng còn sợ hãi, lần này nếu không phải Kỳ đại sư đưa cho bọn họ cái bùa hộ mệnh kỳ quái đó trước, thì xảy ra việc chính là bọn họ.
Sau khi đưa bốn kẻ xấu kia đến bệnh viện, một người trong đó cứu chữa không có hiệu quả mà tử vong, ba người khác tuy rằng trọng thương, nhưng mà không có nguy hiểm tính mạng, cho nên bộ quốc an rất nhanh chuyển ba bệnh nhân đó đi, khiến những người khác không chỗ hỏi thăm.
Ngày hôm sau Triệu Chí Thành và Hướng Cường liền mang theo một đống lớn quà tặng, đi cảm tạ ân cứu mạng của Kỳ Yến
Nhưng mà bọn họ đến quá sớm, Kỳ đại sư còn chưa có rời giường.
“Kỳ đại sư còn đang nghỉ ngơi, chúng tôi cũng không tiện quấy rầy cậu ấy, ” Triệu Chí Thành buông tạ lễ trong tay xuống, “Chúng tôi buổi chiều lại đến.”
“Hai vị tiên sinh mời ngồi, ” quản gia sao có thể để khách của Kỳ đại sư cứ như vậy mà đi, hắn nhìn đồng hồ, “Kỳ đại sư hẳn là rất nhanh liền rời giường, xin hỏi hai vị muốn uống chút gì không?”
“Không cần khách khí, ” Triệu Chí Thành là tên đàn ông thô tháo đi ra từ bộ đội, đối mặt với quản gia nhã nhặn tao nhã, hắn hơi có chút không được tự nhiên, “Chúng tôi ngồi lát sẽ đi.”
“Hai vị là khách của Kỳ đại sư, chính là khách quý của toàn bộ Sầm gia, ” quản gia nhìn ra Triệu Chí Thành không được tự nhiên, lui qua bên cạnh mấy bước, để người hầu châm trà cho hai người, hơi hơi khom người, “Hai vị mời chậm rãi dùng.”
Chờ quản gia mặc tây trang đeo bao tay trắng rời đi, Triệu Chí Thành nhẹ nhàng thở ra, quy củ của mấy nhà giàu này thật phô trương, khí độ của bọn họ không thể so với Kỳ đại sư, bị vây trong hoàn cảnh này có chút không được tự nhiên.
“Đội trưởng, ” Hướng Cường nâng trà, nhỏ giọng nói với Triệu Chí Thành, “Tôi cảm thấy Sầm gia so với mấy hào môn thế gia chúng ta đến trước kia, giống như càng chú ý.”
Triệu Chí Thành quét mắt nhìn hắn một cái không nói gì, làm khách ở nhà người khác, còn bàn luận việc tư nhà người ta, việc này quá thất lễ.
“Đội trưởng Triệu, Hướng tiên sinh, ” Kỳ Yến từ trên lầu đi xuống, thấy Triệu Chí Thành và Hướng Cường đang lặng lẽ nói chuyện, cố ý đề cao âm lượng nhắc nhở hai người, “Ngại ngùng, hôm nay thức dậy trễ một chút.”
“Là chúng tôi quấy rầy Kỳ đại sư ngài nghỉ ngơi, ” Triệu Chí Thành thấy Kỳ Yến xuống lầu, lập tức từ trên sô pha đứng lên.
“Mau ngồi, mau ngồi, ” Kỳ Yến đặt mông ngồi xuống sô pha, “Chúng ta coi như là anh em từng cùng hoạn nạn, không cần chú ý như vậy.”
“Kỳ đại sư, ” quản gia bưng một cái khay lại đây, bên trong là bữa sáng của Kỳ Yến, “Mời dùng bữa sáng.”
“Cám ơn.” Kỳ Yến lộ ra một khuôn mặt tươi cười thật xán lạn với quản gia.
Quản gia không tự giác trả lại cậu một nụ cười, sau khi khom người với ba người một lần nữa, trầm mặc rời đi.
“Kỳ đại sư, ngày hôm qua nếu không nhờ ngài, hai người chúng tôi cũng không có cơ hội ngồi ở chỗ này, ” Triệu Chí Thành và Hướng Cường đứng dậy thật sâu khom người chào Kỳ Yến, “Ân cứu mạng, suốt đời khó quên.”
Kỳ Yến nhận lễ của hai người bọn họ, bưng ly lên uống một ngụm sữa: “Ngồi ngồi ngồi, có chuyện ngồi chậm rãi nói.”
Triệu Chí Thành và Hướng Cường ngoan ngoãn ngồi xuống, giống như bạn nhỏ xếp hàng ngồi chờ chia trái cây trong nhà trẻ.
Kỳ Yến bị bộ dạng ngoan ngoãn nghe lời của hai hảo hán thật thà kia chọc cười, ngay cả bánh bao cũng ăn không vô nữa: “Ngày hôm qua lúc các anh trở về, có phải xảy ra chuyện gì hay không?” Ngày hôm qua cậu thấy hai người này còn có khả năng phát sinh huyết quang tai ương, hôm nay lại không còn.
Hướng Cường đem mọi chuyện nói rõ ràng, cuối cùng tò mò hỏi: “Kỳ đại sư, nhân dân tệ gấp thành lá bùa, vì cái gì sẽ có hiệu lực lớn như vậy?”
“Các anh hẳn là từng nghe qua tiền Ngũ Đế* đi?”
*Tiền Ngũ Đế là một dải gồm năm đồng tiền cổ của 5 vị Hoàng đế cường thịnh nhất triều đại nhà Thanh là: Thuận Trị, Khang Hy, Ung Chính, Càn Long và Gia Khánh. Theo phong thuỷ, các đồng tiền của các thời đại càng cường thịnh thì khí trường của nó càng mạnh. Mọi người thường hay treo xu ở bàn thờ thổ thần, bỏ trong túi xách, hay treo ở quầy thu ngân, cửa ra vào.
Hướng Cường và Triệu Chí Thành liên tục gật đầu, tốt xấu thì bọn họ cũng là người của tiểu tổ đặc biệt, đối với mấy tri thức huyền học cơ bản đó vẫn là vô cùng hiểu biết.
“Trên thực tế hiệu quả của cái này cũng giống như tiền Ngũ Đế, ” Kỳ Yến cười nói, “Trong quan niệm truyền thống, tiền Ngũ Đế là một pháp khí hộ thân vô cùng thực dụng, tiền Ngũ Đế có thể có năng lực lớn như vậy, đơn giản là bởi vì lúc năm vị đế vương này tại vị, được dân chúng vô cùng ủng hộ, thiên hạ thái bình, hơn nữa năm vị đế vương này có công trị thế, nói tục khí một chút, đó chính là họ nhân khí cao, dương khí thịnh, có lực tín ngưỡng của dân chúng. Chỉ là rất nhiều tiền Ngũ Đế truyền lưu đến hiện tại đều có mài mòn, thậm chí còn có rất nhiều là giả, cho nên muốn chế tạo ra tiền có hiệu lực vô cùng không dễ dàng.”
“Chỉ là nhân dân tệ…”
“Tín ngưỡng trên nhân dân tệ cũng không yếu hơn tiền Ngũ Đế, ” Kỳ Yến biết hai người này còn chưa chuyển được quan niệm, lại thêm cậu hôm nay ngủ đủ, tâm tình tốt, liền hiếm có mà giải thích với hai người, “Trên nhân dân tệ có vĩ nhân Hoa Hạ chúng ta, lại có được tín ngưỡng của hơn mười triệu người, tôi dùng thủ ấn đem lực tín ngưỡng phong ấn vào trong nhân dân tệ có hơi thở của các anh, lực tín ngưỡng này sẽ bảo hộ các anh.”
Triệu Chí Thành nghe được trợn mắt há mồm, bọn họ tiếp xúc qua nhiều đại sư như vậy, loại người có gan đổi mới trong huyền thuật giống như Kỳ đại sư, còn thật sự không có ai.
“Càng quan trọng hơn là, sau khi bùa nhân dân tệ mất đi hiệu lực, các anh còn có thể tiếp tục sử dụng, vừa bảo vệ môi trường vừa gọn gàng, quả thực chính là chuyện tốt một mũi tên bắn hai con chim, ” Kỳ Yến nói đến đây còn đắc ý gật gật đầu, “Tôi làm nhân sĩ giới huyền học đời này, phải đi cùng thời đại, có gan đổi mới, mới có thể không bị thời đại vứt bỏ.”
Triệu Chí Thành và Hướng Cường hai mắt dại ra, tuy rằng cảm thấy có chút vớ vẩn, nhưng lại khó hiểu mà cảm giác lời này thật có đạo lý, Kỳ đại sư không hổ là Kỳ đại sư, chính là đặc sắc như thế.
“Kỳ đại sư, hôm nay chúng tôi tới, ngoại trừ nói lời cảm ơn ngài, còn có một