Edit: Bonnie
Mặc dù kết quả bình chọn không có nghĩa là chính thức, nhưng cũng có ảnh hưởng rất lớn với giám khảo cuối cùng.
Ví dụ như luật sư bị dị nghị quá nhiều, cơ bản đã là trượt rồi.
Lúc này tiểu thiếu gia liền gọi cho Cố Yến.
Máy truyền tin trên xe bíp bíp hai cái đã có người.
“Cố, đã đọc được tin bình chọn luật sư hạng nhất chưa?” Joe há miệng hỏi.
“Thấy rồi.” Người trả lời lại là Yên Tuy Chi.
Joe ngây ra: “…Viện trưởng?”
“À, máy thông minh của Cố Yến ở chỗ tôi, cậu ấy đang tắm.” Yên Tuy Chi giải thích một câu đơn giản.
Joe: “?”
Kha Cẩn: “???”
Lúc viện trưởng nói chuyện cũng không nghĩ nhiều, nói xong lại thấy hình như có chút là lạ, thế là lại bổ sung: “Máy thông minh của tôi bị hạn chế quá nhiều, lấy của cậu ấy dùng một lát.”
Nhưng lời giải thích này đã chậm, không còn kịp rồi.
Kha Cẩn rơi vào trạng thái ngây người như phỗng, sau một lúc lâu mới nhìn về phía Joe với vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi.
Tiểu thiếu gia tự nhủ không tốt trong lòng, hai ngày nay liên tục giải thích cho Kha Cẩn “Những tin tức kia đều là nói bậy, thực tập sinh là giả, quy tắc ngầm là giả”, nhưng lại quên nói cho cậu ta biết “viện trưởng và Cố Yến là thật”.
“Đừng ngây ra, trở về sẽ nói tỉ mỉ, cậu cứ chuẩn bị tâm lí trước đu.
Dù sao tôi biết chắc chắn là Cố ra tay trước.” Tiểu thiếu gia che micro đi, vụng trộm trấn an Kha Cẩn.
Kha Cẩn: “?”
Yên Tuy Chi ở đối diện tức giận nói: “Cái gì mà Cố Yến ra taiy trước? Cậu che đi là tôi không nghe thấy?”
“Không có gì.” Joe thu tay lại, trở về chuyện chính: “Đúng rồi viện trưởng, sao bình chọn luật sư hạng nhất lại đến đột nhiên như vậy? Không phải trước kia đều thông báo trước một ngày sao?”
“Gần như thế.” Yên Tuy Chi nói, “Nhưng mà cũng không đột ngột, trong dự đoán cả.”
“Trong dự đoán??”
“Nếu không cậu cho rằng những tin tức bôi nhọ Cố Yến chỉ là tùy ý chọn một ngày tung ra à?”
Joe suy tư một lát, lại chửi “đờ mờ”.
“Chọn thời gian này… Tôi nói sao cả ngày hôm nay lại ngoan ngoãn như thế chứ, trước đó làm ầm chuyện của Cố Yến lên trên mạng.
Lúc đầu tưởng rằng đã bị tin tức của viện trưởng đè lên rồi, nên mới không để ý tới.
Bây giờ ngẫm lại, căn bản chính là cố ý không đề cập tới.” Joe nói.
Nếu như những trang web kia tiếp tục lôi chuyện của Cố Yến ra nói, ngược lại đã giúp Cố Yến một tay.
Bởi vì mọi người đều biết thân phận thật sự của thực tập sinh rồi, nếu lại nói đến quy tắc ngầm, không phải quan hệ bình thường gì đó, không cần Cố Yến mở miệng, tự nhiên sẽ có vô số người nói rõ ràng thay hắn.
Nhưng bây giờ bọn họ cực kì thông minh, tạo xong chủ đề, thấy tình thế không đúng lập tức rụt về.
Cứ như vậy, không có chiến trường tranh luận, đương nhiên cũng sẽ không có hiệu ứng làm sáng tỏ.
Điều này có thể giữ lại những người tin tưởng “quy tắc ngầm”.
Mà chỉ cần có một nhóm người như vậy tồn tại, cuộc bình chọn luật sư hạng nhất của Cố Yến sẽ không được bình yên.
“Tình hình bây giờ không thể lạc quan được…” Joe nhíu mày nói, “Nếu như muốn khống chế dư luận, thật ra tôi cũng có thể liên hệ với một số người.
Nhưng nói thật, nếu như rắn không ra mặt, chúng ta chủ động bắt ra thì rất đuối sức.”
Xưa nay trên những việc quan trọng, tiểu thiếu gia không phải là tên ngốc, vào lúc quan trọng hầu như có thể tự hiểu rõ.
Yên Tuy Chi nói: “Đúng thế thật.”
“Vậy làm sao bây giờ?” Joe nghiêm mặt nghĩ biện pháp, “Nói thật ra, cho dù không có một màn như thế, cứ để chuyện này ở đó cũng rất khó chịu, tóm lại không giải quyết sẽ khá phiền phức.”
Ai ngờ Yên Tuy Chi lại không hề hoang mang: “Yên tâm.”
“Viện trưởng có biện pháp?”
“Còn chưa đến lúc đâu, không cần vội.”
Thế là Joe tiểu thiếu gia trợn tròn mắt lướt mạng một đêm, không nhìn ra là không cần vội ở đâu.
“Chỉ còn mấy tiếng nữa là mở hệ thống bình chọn rồi, sao lại chưa đến lúc chứ?!” Tiểu thiếu gia cảm giác đầu mình sắp trọc luôn rồi.
Ngay lúc Joe đang phát sầu, một số người ở phe đối lập đang hằm hè chờ đợi đến 12 giờ.
Cùng lúc đó, cơ quan xét duyệt luật sư hạng nhất Liên Minh ở Decama chào đón một vị khách.
Một vị khách mà người trong cơ quan vừa nhìn thấy đã nhức đầu.
Trụ sở chính của uy ban xét duyệt luật sư hạng nhất được đặt ở hành tinh Hồng Thạch, đồng thời còn đặt một cơ quan ở hành tinh trung tâm kinh tế cũng quan trọng không kém là Decama, trưởng phòng là hội trưởng và phó hội trưởng của uỷ ban, thay phiên nhau trực.
Hai vị hội trưởng rất có địa vị trong giới pháp luật Liên Minh, cơ bản không cần kiêng dè cái gì, duy chỉ có nhìn thấy một số người là sẽ đau đầu muốn chạy.
Những người này đều có một cách gọi thống nhất — luật sư hạng nhất.
Đúng, chính là một đám tổ tông mà uỷ ban của bọn họ chọn ra.
Đám tổ tông này đều rất đặc biệt.
Đặc biệt khó chơi, còn đặc biệt am hiểu việc tẩy não.
Ví dụ như Yên Tuy Chi.
Lão hội trưởng nghe nói tổ tông này đang đi vào thang máy, liền vội vàng nhét quang não vào túi.
“Nói hôm nay tôi nghỉ bệnh không cói mặt!” Ông lão dặn dò thư kí một câu rồi quay người muốn đi, kết quả lại chạm mặt với Yên Tuy Chi ở cửa ật mã tầng làm việc, bị ép quay về văn phòng.
Hội trưởng ngồi vào bàn làm việc một lần nữa, nhìn chằm chằm Yên Tuy Chi năm phút, cuối cùng nghiêm mặt mở miệng: “Có thể gặp cậu lần nữa, tôi rất vui.”
Yên Tuy Chi rất tự nhiên ngồi xuống ghế sô pha, gật đầu nói: “Cảm ơn, đây cũng là lần đầu tiên tôi biết, cách biểu đạt cực kì vui vẻ còn bao gồm cả tránh mặt và chuồn mất.”
Hội trưởng: “…”
Yên Tuy Chi: “Đùa thôi, nhìn thấy ông tôi cũng rất vui.”
Hội trưởng: “…”
Không… Không hiểu sao có vẻ rất trào phúng.
Ông ta nghiêm mặt ho một tiếng, hỏi Yên Tuy Chi: “Được rồi, nói đi, hôm nay tới là vì chuyện gì?”
Yên Tuy Chi thả lỏng dựa vào thành ghế, ngón tay giao nhau, mỉm cười: “Cùng là hồ ly đi ra từ một chỗ, đừng biết rõ mà còn cố hỏi như thế chứ lão hội trưởng?”
Hội trưởng tự nhủ trong lòng ai cùng một chỗ với cậu, cậu bao lớn tôi bao lớn mà còn đòi chiếm hời.
Ông lão nhẫn nhịn nửa ngày, cuối cùng vẫn từ bỏ giả ngu, nói: “Về chuyện bình chọn?”
Yên Tuy Chi gật đầu một cái.
“Oan quá.” Hội trưởng nói lời thấm thía: “Cũng không phải là cậu