Cung Ân Tố đi thẳng đến tiệm hoa nhỏ của chị Ninh.
Đồ đạc mới sắm về cùng cặp sách nhỏ của cô, tất cả đều cất gọn ở phòng nghỉ dành cho nhân viên.
Mặc trên người một cái tạp dề màu be, chị Ninh đứng trước mặt Cung Ân Tố, bắt đầu chỉ dạy và phân cho cô những việc cô cần làm ở đây.
Với sự khéo léo và thông minh của mình, Cung Ân Tố rất nhanh đã tiếp thu được rất nhiều công việc.
Cách gói hoa, tưới hoa, và bón phân, chăm sóc chúng, Cung Ân Tố đều dễ dàng hoàn thành hết.
Chỉ còn thiếu cách phân biệt được loại hoa, và giá cả của từng loại.
Mà quan trọng nhất, chính là học được ý nghĩa của từng loại hoa.
Mỗi loài đều mang trong mình những hàm ý khác nhau, có tình yêu, tình bạn, hay còn mang những cảm xúc đặc biệt mà người mua muốn gửi gắm cho người được tặng.
Cũng giống như con người, đều rất là khác biệt với nhau, không chỉ hình dáng mà còn là tính cách, sự suy nghĩ,...
Tiệm hoa của chị Ninh tuy nhìn nhỏ nhỏ, nhưng cũng đủ để chứa đựng hơn 50 loại hoa khác nhau.
Muốn học được hết ý nghĩa của từng loại, e là sẽ hơi khó khăn một chút.
Loay hoay một hồi, cũng đến giờ tan làm.
Cung Ân Tố lần đầu tiếp xúc với những việc động tay chân, nên bản thân còn có chút bỡ ngỡ, lại còn hay luống cuống, nhất là khi tiệm vào thời điểm đông khách.
Tuy ngày đầu làm việc, nhưng cũng xem như là cô đã làm khá tốt.
Lúc về lại khu dân cư Nội Linh, Cung Ân Tố cùng chị Ninh đi bộ về nhà.
Trên đường hai chị em vừa đi vừa nói, không khí vô cùng hài hoà và thân thiết.
Chị Ninh trước đó nhìn dáng vẻ chân yếu tay mềm của Cung Ân Tố, có chút lo lắng, sợ rằng cô lần đầu tiếp xúc với việc tay chân, sẽ rất khó khăn và không quen.
Chỉ là vượt quá ngoài mong đợi của chị Ninh.
Cung Ân Tố thật sự rất mạnh mẽ, chịu làm việc và vô cùng siêng năng.
Khi tan làm, chị Ninh ở trên đường về nhà, miệng mãi ngừng, tuôn ra mấy lời khen Cung Ân Tố.
Cung Ân Tố bị chị Ninh làm ngượng đến mức hai bên mang tai đỏ cả lên.
Lỗ mũi như muốn sưng phồng rồi nổ tung ra.
Đến nhà chị Ninh đón Cung Ngọc, bây giờ cũng đã mới 9h20, Cung Ân Tố đưa Cung Ngọc về phòng của cậu, thử cho cậu mấy bộ quần áo cô mới mua lúc chiều.
Quả thật mắt nhìn của cô rất tốt, vừa hay mua đúng kích cỡ cũng như sở thích quần áo của Cung Ngọc.
Cung Ngọc đây cũng là lần đầu được chị hai mua đồ cho, mọi lần cũng chỉ là bác Trình mua cho cậu.
Nên giờ đây cậu nhỏ vui mừng khôn siết, mặc bộ quần áo chạy vòng vòng trong phòng, rồi lại đứng trước gương nhỏ, hai tay chắp lại để ở phía sau lưng, ánh mắt nhìn vào gương tỉ mỉ xem xét, tỏ vẻ vô cùng ưng ý.
Nhìn bộ dáng lúc này của Cung Ngọc, thật chẳng khác gì một ông cụ non.
Cung Ân Tố bị cậu chọc cười, em trai bé nhỏ của cô thật là đáng yêu quá đi.
Thử đồ xong, Cung Ân Tố pha nước ấm, bắt đầu tắm rửa cho Cung Ngọc.
Chỉ có 10 phút liền bao bọc cậu kỹ trong khăn tắm cỡ lớn, nhanh chóng từ phòng tắm đi ra.
Soạn sẵn đồ ngủ trên giường, Cung Ân Tố nhanh gọn lại dứt khoát mặc đồ vào cho cậu.
Lần đầu mặc đồ cho em trai nhỏ, cô ngược lại chẳng hề luống cuống tay chân, mọi động tác đều vô cùng linh hoạt, nháy mắt vài cái liền đem cái cơ thể trắng trắng tròn