Đến từ Mai Hoa Thập Nhị, điểm nộ khí +999!
Thấy điểm nộ khí cao như vậy, Tổ An không thể không cảm thán, xem ra mặc kệ là nam nhân ở thế giới nào, cũng cực kì để ý bảo bối của mình.
- Ngươi là tu luyện giả?
Mai Hoa Thập Nhị dần dần bình tĩnh lại.
Có thể từ trong tay hắn đoạt đao, cho dù xuất kỳ bất ý, người bình thường cũng không có khả năng làm được.
Nghĩ đến cổ lực lượng to lớn kia, thậm chí tu vi của đối phương còn cao hơn hắn, nhưng cái này làm sao có thể! Hai ngày trước hắn rõ ràng còn là phế vật trói gà không chặt a.
- Hiện tại là ta hỏi ngươi, không phải ngươi hỏi ta.
Tổ An cầm đao vỗ vỗ miệng của hắn.
- Nói, đến cùng là ai muốn giết ta?
Mai Hoa Thập Nhị không nghĩ tới nhanh như vậy đã phong thủy luân chuyển, bất quá hắn đang nổi nóng, trực tiếp quay đầu đi.
- Không nói đúng không.
Tổ An cũng không để ý, đi thẳng tới một bên, cầm lấy gậy trúc cắm ở một bên nhẹ nhàng quơ quơ.
- Kỳ thật đồ chơi kia đoạn mất cũng không nghiêm trọng như vậy, kịp thời trị liệu nói không chừng còn có thể nối về, nhưng nếu ngươi chậm trễ, cơ quan mạch máu bị hủy, vậy thì không liên quan gì tới ta.
Kiếp trước còn có thể giải phẫu nối tiếp, chỉ cần kịp thời trị liệu, sẽ khôi phục hơn phân nửa công năng, thế giới tu luyện giả này, các loại năng lực kỳ diệu nhiều như vậy, hẳn cũng có thể làm được.
Thần sắc của Mai Hoa Thập Nhị khẽ động, ánh mắt u ám nhiều hơn vài tia linh động:
- Ta nói ngươi sẽ thả ta?
- Ta có thể cân nhắc.
Tổ An đáp.
Mai Hoa Thập Nhị hừ lạnh, hắn là cao thủ giang hồ, há sẽ dễ dàng mắc lừa như vậy.
Tổ An nhún vai:
- Dù sao ngươi không nói là hoàn toàn không có khả năng được thả, nói còn có một cơ hội, chính ngươi quyết định đi.
- Là bang chủ phân phó ta.
Mai Hoa Thập Nhị đáp.
- Bang chủ của các ngươi tên gì?
Tổ An truy vấn.
Mai Hoa Thập Nhị hơi do dự, vô ý thức nhìn xung quanh một chút, xác định không có người khác mới nói:
- Bang chủ tục danh là Mai Siêu Phong.
Chú ý tới động tác của hắn, Tổ An ý thức được nội tâm của hắn rất sợ bang chủ kia, chờ một chút, Mai Siêu Phong?
- Bang chủ của các ngươi có phải là nữ nhân mắt bị mù không?
Tổ An nuốt một ngụm nước bọt.
- Không phải.
Mai Hoa Thập Nhị mờ mịt, hiển nhiên không biết vì sao đối phương lại hỏi như vậy.
- Bang chủ của chúng ta là đàn ông.
Lại xác nhận mấy lần mới biết không phải là vị mình tưởng tượng kia, Tổ An kiểm tra trí nhớ của mình, thực không có ấn tượng gì về vị bang chủ kia:
- Tại sao bang chủ của các ngươi lại muốn giết ta?
Ánh mắt của Mai Hoa Thập Nhị có chút lấp lóe:
- Ý nghĩ của bang chủ, thủ hạ như chúng ta làm sao đoán được.
Tổ An cười lạnh:
- Ngươi đang đùa ta?
Nói xong làm bộ ném gậy trúc vào trong sơn cốc.
- Chờ một chút, ta nhớ ra rồi.
Mai Hoa Thập Nhị gấp.
- Lúc trước có một người thần bí tìm bang chủ, bang chủ dẫn người kia vào mật thất hàn huyên thật lâu,