- Ta mặc quần áo tử tế rồi, ngươi có thể mở mắt.
- Được rồi!
Tổ An đáp lại, đồng thời âm thầm nhả rãnh, nha đầu này thật thông minh.
Bơi tới bên bờ, hai mắt Tổ An tỏa sáng, một bộ váy áo màu xanh nước biển, dây lụa trắng cột bên hông, càng lộ ra cả người mềm mại và tinh tế.
Hai mắt thật to linh động, giống như búp bê biết nói chuyện đứng ở nơi đó, trong nháy mắt này Tổ An có chút hoảng hốt, còn tưởng nhìn thấy Saito Asuka.
Bất quá Tổ An lập tức ý thức được một cục diện lúng túng, đó là quần áo của hắn không ở nơi này!
- Sao ngươi không lên?
Thiếu nữ nhìn nam tử trong nước, khuôn mặt hơi đỏ lên, vội vàng chuyển qua bên cạnh.
- Vừa rồi không phải ta đã nói ta ngất bị nước trôi tới nơi này sao, ta cũng không biết quần áo ở nơi nào.
Tổ An nghĩ thầm nha đầu này thật hay thẹn thùng.
Thiếu nữ nghiêng đầu trầm tư một lát:
- Ngươi đã bị dòng nước trôi tới nơi này, vậy quần áo của ngươi hẳn ở thượng du.
- Ngươi có thể giúp ta đi tìm hay không, ta một người có chút sợ hãi.
Quan hệ giữa người và người tựa như lò xo, một phương yếu đi một phương khác sẽ mạnh chút, nguyên bản lúc trước hắn còn lo lắng bị truy sát, nhưng phát hiện tiểu cô nương này tính tình thẹn thùng rụt rè, hắn liền nhịn không được có ý nghĩ khi dễ nàng.
Thiếu nữ do dự một chút, cuối cùng vẫn gật đầu nói:
- Được, kỳ thật ngươi không cần lo lắng như vậy, phụ cận con sông này không có hung thú gì ẩn hiện.
Đương nhiên thời điểm chạng vạng tối sẽ có không ít dã thú đến bên này uống nước, bất quá chỉ cần không chọc đám Cương Liệt Hắc Sài trong Sài Lang Cốc, thì vấn đề không lớn.
- Vậy cái đồ chơi này là chuyện gì xảy ra?
Tổ An khoảng cách gần quan sát Hồng Nhãn Cuồng Tê đang hôn mê, không khỏi âm thầm tắc lưỡi, cái đồ chơi này thật lớn.
Thiếu nữ hơi đỏ mặt:
- Kỳ thật nó là theo chân ta từ trong Long Ẩn Sơn lao ra.
Tổ An kinh hãi:
- Ngươi tiến vào hạch tâm của Long Ẩn Sơn?
Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết trong hạch tâm của Long Ẩn Sơn khẳng định có rất nhiều hung thú ngưu bức, hắn không biết nghe bao nhiêu người cảnh cáo tuyệt đối không được vào núi sâu, kết quả tiểu cô nương trước mắt dám lẻ loi một mình đi vào? Như vậy thực lực của nàng chẳng phải siêu cường?
Tổ An có chút hối hận, vừa rồi mình còn muốn khi dễ nàng, có phải tự tìm đường chết hay không?
- Đúng vậy, có ít thuốc ở trong hạch tâm của Long Ẩn Sơn mới có.
Thiếu nữ cõng lên một cái gùi thuốc, tiếu dung xán lạn tinh khiết.
- Đi thôi, ta đi với ngươi lấy quần áo.
- Đa tạ cô nương.
Tổ An bơi ở trong nước.
- Đúng rồi, ta gọi Tổ An, không biết cô nương tên gì?
Biết thực lực của đối phương mạnh mẽ, đương nhiên phải tận lực rút ngắn quan hệ.
- Tổ An? Danh tự này thật kỳ quái.
Thiếu nữ mặc niệm vài tiếng mới đáp.
- Ta gọi Kỷ Tiểu Hi.
Tổ An nở nụ cười:
- Danh tự dễ nghe hơn ta nhiều.
Sắc mặt của thiếu nữ đỏ lên, hiển nhiên là có chút xấu hổ.
Chú ý tới một màn này, Tổ An xác định nàng thật là cô nương tính tình ôn nhu, lá gan lại lớn chút:
-