Edit: Tuệ Lâm
Trong chuyện này, trước giờ Lục Nhất Hành luôn ở thế chủ động, nhưng bây giờ lại bị Lộ Ký Thu hỏi như vậy, anh cũng ngây ngẩn cả người.
Vừa định mở miệng nói chuyện, người trong ngực liền chạy đi.
Lộ Ký Thu ôm tấm chăn trên người, lảo đảo đi tránh qua một bên, đầu gối còn không cẩn thận đụng trúng bàn trà.
“Em, em có hơi buồn ngủ, ngủ ngon!”
Lắp bắp nói xong, cũng không để ý tới trên đầu gối bị đau, cô chạy chậm trốn lên lầu.
Lục Nhất Hành ngồi trên ghế salon, nhìn cô trốn tránh khép cửa phòng lại, không khỏi mấp máy môi, ánh mắt tối đi mấy phần.
Có lẽ, đã quá nhanh.
Anh cúi đầu nhìn con gấu bông bị ngã lệch trong tay, đưa tay vỗ nhẹ hai cái, phải không ngừng cố gắng thôi.
Ở phòng ngủ trên lầu, Lộ Ký Thu ngồi xổm trên sàn nhà, hai tay ôm lấy gương mặt nóng rực của mình.
“Lộ Ký Thu! Vừa rồi mày nói cái gì vậy nha?!”
Sau khi tự kiểm điểm bản thân, Lộ Ký Thu ôm chăn ngả nhào lên giường, than nhẹ một tiếng, hy vọng bộ phận hậu kỳ có thể cắt câu nói không suy nghĩ kia của cô đi.
Trốn trong chăn một lúc, nhiệt độ trên mặt khó khăn lắm mới hạ xuống, Lộ Ký Thu xoay người, sau đó, ngay lập tức trợn tròn mắt.
Sờ sờ hộp mạch micro ở sau lưng……
Không phải chứ, những lời mà cô vừa lẩm bẩm sẽ không bị ghi âm lại đâu nhỉ?
Ngay lập tức ngồi dậy, nhìn vào camera giám sát vẫn đang làm việc ở cạnh giường, rồi nghiêm túc hỏi: “Tôi có thể cắt toàn bộ đoạn này không………”
Nửa phút đồng hồ trôi qua, thiết bị vẫn là không nhúc nhích, Lộ Ký Thu rủ vai xuống, cảm thấy vô cùng xấu hổ.
【 Kít ——】
Thiết bị đột nhiên phát ra thanh âm chuyển động, Lộ Ký Thu vội vàng ngẩng đầu nhìn, chỉ thấy thiết bị kia …… di chuyển qua trái rồi qua phải.
Lộ Ký Thu bất đắc dĩ triệt để, ngã rạp xuống giường, từ chối đối mặt với mọi chuyện đêm nay.
Lúc tám giờ sáng, sau khi ăn sáng đơn giản xong, Lưu Đồng dẫn đội ngũ chuyên viên trang điểm tới.
Chút nữa sẽ tham gia buổi họp báo nên Lộ Ký Thu đã mặc sẵn một bộ lễ phục xinh đẹp, bước xuống lầu rồi ngồi trên ghế salon để chuyên viên trang điểm thoa kem lót.
Vừa rồi lúc ăn sáng, Lộ Ký Thu cố gắng không nói chuyện nhiều với anh, một màn lúc tối vẫn còn làm cho cô thấy xấu hổ.
Ở phòng khách không nhìn thấy Lục Nhất Hành, Lộ Ký Thu đoán là anh có thể đã đi thay quần áo.
“Ký Thu, nhắm mắt lại.” Chuyên viên trang điểm nhẹ giọng nhắc nhở.
“A, được.”
Lộ Ký Thu vội vàng nhắm mắt lại, chuyên viên trang điểm dùng cọ phủi nhẹ trên mặt cô, có chút ngứa.
Đột nhiên, nhân viên công tác ở bên cạnh lên tiếng nói: “Anh Hành, đây là đồng hồ của nhãn hàng, anh nhớ đeo ạ ——”
Lộ Ký Thu vô thức muốn mở mắt, lại bị chuyên viên trang điểm ngăn lại: “Chờ một chút nha, để chị xịt cho em lớp xịt cố định lớp trang điểm đã.”
Vừa dứt lời, Lộ Ký Thu liền cảm giác được trên vai mình nặng hơn một chút.
Là áo khoác sao?
Sau khi chuyên viên trang điểm xịt cố định lớp trang điểm xong, Lộ Ký Thu đưa tay kéo chặt áo khoác trên vai, quay đầu nhìn về bên cạnh.
Thì thấy Lục Nhất Hành đang ngồi bên cạnh cô, cúi đầu thử điều chỉnh dây đồng hồ.
Áo khoác trên người cô, là của anh.
Bởi vì hôm nay căn hộ 901 có nhiều nhân viên công tác tới, cửa chính vẫn luôn mở, hơi ấm căn bản không được lưu giữ được. Cô mặc váy ôm dài lệch vai màu hồng nên quả thật có chút lạnh.
“Giúp anh đeo.”
Giọng nói của anh từ bên cạnh truyền đến, sau đó thì thấy anh đưa tay trái đến trước mặt cô.
Lộ Ký Thu không có chần chừ, cúi đầu thận trọng giúp anh đeo đồng hồ, nhìn thấy anh không có ý muốn rút tay về, đành phải nhỏ giọng nói: “Đã đeo xong.”
Lục Nhất Hành biết rất rõ, tối hôm qua cô né tránh bỏ chạy, đơn giản là không dám nghe đáp án của anh.
Suy nghĩ cả đêm, anh cảm thấy mình không nên đạp phanh xe thường xuyên, nếu không cô nàng lại có cơ hội mở cửa xe chuồn mất.
Lật ngược tay trái, mở bàn tay ra, “Đưa tay cho anh.”
“Cái gì?”
Lộ Ký Thu còn đang ngây như mộng, thì hai cánh tay đặt trên đùi đã bị anh cầm lấy.
Tay của cô, quá lạnh.
Lục Nhất Hành không giải thích, chỉ lẳng lặng cầm tay cô, tri kỷ giúp cô sưởi ấm.
Nhân viên công tác ở bên cạnh đều nhìn thấy, nháy mắt ra hiệu với nhau, nhưng lại không dám lên tiếng bàn luận, chỉ có thể giả bộ làm như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục thực hiện công việc đang dở trên tay.
Chuyên viên trang điểm cầm cọ tán phấn mắt, ngượng ngùng cắt đoạn trò chuyện của hai người: “Ký Thu, em hơi ngước mặt lên một chút, mắt thì nhìn xuống nhé.”
Nghe chị ấy nói như vậy, Lộ Ký Thu chỉ có thể làm theo, ngoại trừ trong lòng bàn tay đang từ từ chảy ra mồ hôi, thì không ai nhìn ra được, lúc này cô khẩn trương biết bao nhiêu.
Trang điểm và làm tóc tổng cộng mất gần một tiếng, Lộ Ký Thu vừa mang giày cao gót, thì Lưu Đồng đến.
“Hôm nay, sáu khách mời sẽ xuất phát cùng lúc, hiện tại xe đã ở dưới lầu.”
Lộ Ký Thu lên lầu mặc thêm áo khoác lông dày, lúc này mới đi theo Lưu Đồng và mọi người xuống lầu.
Trong thang máy, A Hồng phụ trách kiểm tra xem hai người micro của hai người có ghi âm được hay không, thì phát hiện hộp micro của Lục Nhất Hành không còn pin.
“Tôi lấy lại và đổi cái khác.” A Hồng nói xong thì thuận tay lấy hộp micro của Lục Nhất Hành.
【 Đinh ——】
Cửa thang máy vừa mở, Lục Nhất Hành đưa tay giúp cô đội mũ lên, nhẹ nói: “Em lên xe trước, anh với A Hồng lên lầu thay hộp micro.”
Lộ Ký Thu không nghĩ nhiều, gật đầu, rồi theo Lưu Đồng đi về phía chỗ đậu xe ở công chung cư.
Có hơn mười chỗ ngồi, ngoài sáu khách mời thì những chỗ còn lại vừa đủ cho các đạo diễn ngồi, không gian vừa đủ, không lớn cũng không nhỏ.
“Ký Thu, em lên xe trước đi.” Lưu Đồng vừa gọi điện thoại, vừa giúp cô mở cửa xe, ra hiệu Lộ Ký Thu lên xe trước.
Lộ Ký Thu vừa mới giẫm chân lên bàn đạp, thì thấy trong xe đã có người ngồi.
Phạm Thước ngồi ở gần cửa xe nhất, nên khi cửa xe vừa mở ra, thì nhanh chóng chào hỏi: “Ký Thu, đến đây, cô ngồi ở đây này ——”
Ông Y Y ngồi bên cạnh Phạm Thước, mặc một bộ lễ phục màu sắc tươi sáng có cổ khoét chữ V sâu hút, trên mặt cũng được trang điểm lộng lẫy.
“Ký Thu, mau lên đây đi.”, Y Mai và Tiết Phong ngồi ở bên kia, chỉ chỉ hai cái ghế trống ở hàng phía sau, “Nhất Hành đâu?”
Lộ Ký Thu xoay người đi vào, một tay nắm lấy tà váy, một tay che cổ áo của lễ phục, nói: “Anh ấy lên lầu thay hộp micro, sẽ tới ngay ạ.”
Còn chưa ngồi xuống, Lộ Ký Thu đã bị hoảng sợ khi thấy trong xe không biết có bao nhiêu máy quay được gắn.
Khoảng cách giữa ghế và ghế rất gần như vậy, ống kính này như gần sát trên mặt của mọi người…
Ngồi vào vị trí gần cửa sổ, Lộ Ký Thu không tự chủ mà xoa xoa lòng bàn tay, trong xe vẫn có chút lạnh. Cô đang ở trong thời gian đặc thù, nên tay chân so bình thường thì muốn lạnh buốt hơn.
Vừa mới ngồi xuống không bao lâu thì Lục Nhất Hành đã chạy tới.
Cửa xe vừa mở, anh lễ phép chào hỏi mọi người. Sau đó, Lục Nhất Hành ngồi xuống bên cạnh Lộ Ký Thu. Lúc này, trong lòng Lộ Ký Thu không hiểu vì sao lại buông lỏng không ít.
Mấy đạo diễn cũng lần lượt lên xe, lúc này tài xế mới nổ máy, xuất phát về hướng hội trường tổ chức họp báo.
Lộ Ký Thu nhìn sương mù qua trên cửa sổ xe, không khỏi bắt đầu ngây ngốc.
Đột nhiên, trong tay có nhiều một vật, nóng ấm.
Cúi đầu nhìn, thì phát hiện là một cái máy sưởi cầm tay (1).
(1) Hình của máy sưởi cầm tay
Cô có chút ngạc nhiên, nghiêng đầu nhìn anh, nhỏ giọng hỏi: “Anh lấy ở đâu vậy?”
Lục Nhất Hành mân mê khóe miệng, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, xích lại gần bên tai cô, thấp giọng nói: “…… Bí mật.”
Lộ Ký Thu bị trêu đến đỏ cả mặt, dứt khoát không hỏi nữa, nắm chặt cái máy sưởi cầm tay, hơi ấm phảng phất từ lòng bàn tay lan tới tận đáy lòng, trong lòng mềm nhũn, ấm áp.
Ông Y Y ngồi ở một bên kia, ánh mắt từ đầu đến cuối đều trộm liếc nhất cử nhất động của hai người.
“Ký Thu, nghe nói mấy ngày trước, em đi thăm ban anh Hành ư? Thế nào, có thú vị không?”
Ngữ điệu của Ông Y Y là lạ, nhưng biểu hiện trên mặt lại cười tủm tỉm, giống như là thật sự rất quan tâm tới người em gái Lộ Ký Thu này.
Nghe tiếng, Lộ Ký Thu sửng sốt một chút, lo lắng Ông Y Y đã nhìn thấy hai người vụng trộm nắm tay sẽ nói lung tung, đành phải dùng áo khoác ngăn cản, mập mờ trả lời: “Cũng bình thường.”
Thật ra Lộ Ký Thu cũng không hiểu, cô và Lục Nhất Hành làm sao lại có thói quen nắm tay này? Điều này quá không bình thường.
Lặng lẽ rụt rụt tay, ý đồ tự mình tìm nguyên nhân, nhưng vừa mới rụt lại, thì bị anh cầm chặt hơn.
Lộ Ký Thu không khỏi ngẩng đầu nhìn anh, muốn cùng anh nói chuyện về vấn đề này, còn chưa mở miệng, thì