Nghe thấy chủ đề này, Lộ Ký Thu nhìn ánh đèn ở chỗ máy quay, trong thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào.
Vì thế, cô lựa chọn trả lời lướt đôi.
“Thầy Lục rất ưu tú, nhưng nếu như muốn nói tới hình mẫu lý tưởng… Có lẽ phải tiếp xúc nhiều hơn vài ngày thì tôi mới có thể trả lời vấn đề này được.”
Lộ Ký Thu đã ở trong giới giải trí này ba năm, mặc dù miệng lưỡi không quá tốt, nhưng dưới sự hướng dẫn của La Mẫn, ít nhiều thì vẫn có thể đối phó được.
La Mẫn đã từng nói, nghệ sĩ trước máy quay vĩnh viễn không bao giờ là một người thành thật hoàn toàn.
Lưu Đồng gật đầu, tuy rằng không đành lòng làm Lộ Ký Thu khó xử nhưng phân đoạn nào của chương trình cũng cần chăm chút kỹ lưỡng. Với vấn đề vừa rồi, Lộ Ký Thu không cho Lưu Đồng một đáp án mong muốn, cô ấy không thể làm gì khác hơn là tiếp tục đưa ra vấn đề thứ hai sắc bén hơn.
“Vậy, bạn có hài lòng với sự phân chia người đồng hành của tổ tiết mục hay không? Nếu bạn có quyền chủ động lựa chọn thì bạn có còn kiên trì lựa chọn anh Hành? Hay sẽ chọn Phạm Thước đây?”
Lộ Ký Thu mím chặt môi, vấn đề này càng khó trả lời hơn.
Lục Nhất Hành và Phạm Thước là hai người có vẻ đẹp khác nhau.
Phạm Thước xuất thân chính quy, gia nhập làng giải trí đã bốn, năm năm, bắt đầu từ vai phụ, nhưng cũng may gặp kịch bản tốt, trổ hết tài năng đóng vai nam thứ si tình, sau đó anh dần dần được công chúng biết đến nhiều hơn. Đến nay, công ty đã xây dựng thành công cho Phạm Thước hình tượng “tiểu thịt tươi”.
“Ký Thu? Đáp án của cô là gì?” Lưu Đồng nhẹ giọng thúc giục.
Lộ Ký Thu nheo mắt, đối với vấn đề chọn một trong hai này, nếu nói dối thì chính là lấy đá đập chân mình (1).
(1) Lấy đá thả xuống chân mình là câu thành ngữ, chỉ tự mình hại mình.
Cô chỉ có thể nhìn tổ tiết mục, cúi đầu —-
“Nếu như tôi có quyền chủ động, tôi vẫn sẽ chọn thầy Lục…”
Đây là lời nói thật lòng.
Lưu Đồng thay Lục Nhất Hành thở phào một hơi, cười hỏi Lộ Ký Thu nguyên nhân.
Lộ Nhất Thu nắm chặt khăn quàng cổ, cố gắng trả lời.
“Tính cách của tiền bối Phạm cũng rất tốt… Thế nhưng, tôi lại có khuynh hướng thích người lớn hơn mình nhiều tuổi một chút, có thể sẽ mang đến cảm giác tương đối an toàn hơn. Hơn nữa, tôi cảm thấy sư tỷ Ông và tiền bối Phạm rất xứng đôi…”
Lộ Ký Thu cố gắng giải thích thật tốt, cuối cùng, Lưu Đồng cũng buông tha cho cô.
“Câu hỏi cuối cùng dành cho bạn, nêu ba đặc điểm hoặc phẩm chất mà “bạn trai lý tưởng” trong tương lai của bạn phải có!”
“Ừ…” Lộ Ký Thu sờ sờ cằm, chăm chú nói: “Tôi thích người cao một chút, khuôn mặt cân đối, dễ nhìn là được.”
“Anh ấy phải là người chung thủy, không xem tình cảm như một trò đùa.”
“Và quan trọng nhất chính là anh ấy phải có một điểm gì đó làm cho tôi sùng bái, có sùng bái mới làm cho tình cảm không bị phai nhạt quá nhanh, như vậy hai người mới có thể cùng nhau tiến bộ…”
Tất cả những lời mà Lộ Ký Thu nói đã được camera ghi lại và chuyển sang phòng bên cạnh.
Lục NHất Hành ngồi trên ghế, nhìn cô trên màn hình nói về người yêu tương lai lý tưởng của mình, khóe miệng tràn đầy ý cười.
Anh, hình như rất phù hợp đấy.
Trong chốc lát, cuộc phỏng vấn trước khi ngủ kết thúc thuận lợi.
Lộ Ký Thu cầm khăn quàng cổ trên tay, đi ra khỏi phòng phỏng vấn, vừa lúc nhìn thấy Lục Nhất Hành cũng đi ra.
Không biết anh có bị hỏi những vấn đề kia hay không, anh ấy sẽ trả lời như thế nào nhỉ…
Lục Nhất Hành làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, bước tới giúp cô cầm khăn quàng cổ, “Họ hỏi em những vấn đề gì?”
“Chỉ một vài câu hỏi thông thường…”
Lộ Ký Thu chột dạ nói, sợ anh truy hỏi, vội vàng chuyển chủ đề, nói: “Chúng ta trở về đi, mọi người ngủ ngon…”
Nói xong liền kéo Lục Nhất Hành đi về phòng 901.
Đóng cửa lại, buổi tối ở chung đầu tiên cuối cùng vẫn phải tới.
Lộ Ký Thu vừa đổi dép, vừa hỏi anh: “Nhiệm vụ nắm tay đã hoàn thành sao?”
Cô đoán rằng, vừa rồi chắc hẳn đạo diễn và Lục Nhất Hành có trò chuyện về vấn đề này.
Lục Nhất Hành cúi đầu, nhẹ giọng đáp: “Ừ, đã hoàn thành!”
“Vậy là tốt rồi.”
Lộ Ký Thu nói xong thì duỗi người, đêm nay có uống một chút rượu, cô cũng dần thích nghi với các máy quay được đặt khắp phòng.
Đồng hồ trên tường đã điểm mười giờ rưỡi, mệt mỏi cả một ngày dài, đã đến lúc phải đi ngủ rồi.
“Người yêu” ở chung, vấn đề quan trọng bây giờ là — tắm rửa.
Dù sai hai người xài chung một phòng tắm, tất nhiên sẽ phải là một người trước một người sau.
“Em tắm trước nhé, anh có thói quen tắm vào sáng sớm.” Lục Nhất Hành giúp cô thủ độ ấm của máy nước nóng, rồi mới từ phòng tắm đi ra.
Lộ Ký Thu không nghi ngờ gì, lúc sáng hai người gặp nhau thì đúng là anh vừa mới tắm xong.
Lên lầu cầm áo ngủ, Lộ Ký Thu đi vào phòng tắm.
Tuy cả căn hộ này chỉ có một phòng tắm, nhưng cũng may không gian khá lớn, có vách ngăn giữa bồn rửa mặt và khu vực vòi sen bên trong nên cũng khá riêng tư.
Mặc dù vậy, Lục Nhất Hành đã giúp cô tắt camera ở bồn rửa mặt đi.
Bình thường ở nhà, với những ngày mệt mỏi như hôm nay, Lộ Ký Thu nhất định sẽ tắm bồn, nhưng bây giờ là tình huống đặc thù, cô chỉ đơn giản tắm vòi sen mà thôi.
Tốc chiến tốc thắng (2), Lộ Ký Thu đã nhanh chóng dùng khăn tắm quấn tóc,