Kế hoạch kết hôn?
Câu hỏi vừa được đặt ra, Lộ Ký Thu ngây ngẩn cả người. Vấn đề này đối với hai người bọn họ mà nói, giống như cuộc chạy đua tiếp sức dài hai nghìn mét, bọn họ còn đang ở điểm xuất phát mà trọng tài thì đang ở vạch đích vẫy chào hai người.
“Thầy Quản, kế hoạch luôn có,” Lục Nhất Hành vừa nói vừa nắm bàn tay nhỏ bé của Lộ Ký Thu, “Hôm nay là đến xem phim, đừng có lo lắng về chuyện này.”
Quản Lan nghe ra được, Lục Nhất Hành đang lo lắng Lộ Ký Thu ở bên cạnh không được tự nhiên, đang nói bóng nói gió với cô.
Trong chốc lát, người xem lần lượt vào. Lúc này đúng lúc người hâm mộ vào rạp. Nhân viên trong đoàn phim và nghệ sĩ đều ở hàng này, hai bên đều có nhân viên an ninh đảm bảo an toàn. Với việc thêm một số hàng phóng viên báo đài ngồi ở giữa, vừa đúng ngăn cách phía trước và phía sau.
Lộ Ký Thu ngồi bên cạnh Quản Lan, yên lặng nghe ông ấy nói.
“Bộ phim này thầy đã xem một số cảnh, biên kịch rất có tâm, truyền đạt tốt nội dung muốn truyền tải.”
“Người ngồi phía trước, đội mũ với quấn khăn quàng cổ chính là biên kịch.” Quản Lan vừa nói vừa hất cằm ra hiệu cho Lộ Ký Thu nhìn về phía trước.
Lộ Ký Thu ngồi thẳng dậy, nhìn thấy một bên gò má của người đàn ông kia, có râu quai nón và quấn khăn, không rõ tướng mạo như thế nào. Nhưng chỉ cần nhìn một thân quần áo này thì có thể cảm nhận được, vị biên kịch này rất có hơi thở nghệ thuật.
Lục Nhất Hành cũng theo tầm mắt cô nhìn sang, híp mắt cẩn thận nhìn một chút, thấp giọng hỏi Quản Lan, “Thầy Quản, là biên kịch Tư Mã đúng không ạ?”
Quản Lan gật đầu, nói đúng rồi.
Biên kịch Tư Mã? Người mà lần đầu tiên bước chân vào giới biên kịch cách đây mười năm và đã giành được giải thưởng Kịch bản hay nhất?
Lộ Ký Thu còn đang nghi hoặc thì đèn đột nhiên tối xuống, giọng nói của người trong ban tổ chức vang lên, “Phim sẽ bắt đầu ngay bây giờ, vui lòng để điện thoại di động ở chế độ im lặng, tắt đèn flash và mọi thứ…”
Rất nhanh, bộ phim đã bắt đầu chiếu.
Bối cảnh của bộ phim này và bộ phim mà Tư Mã Kiềm đã thắng mười năm trước là hoàn toàn khác nhau, cảm giác giống như đang thử nghiệm, lại càng giống như một loại thử thách hơn. Đây cũng là tác phẩm thứ hai của Tư Mã Kiềm sau mười năm, giới chuyên môn vẫn dành sự quan tâm cao đối với ông, kỳ vọng cũng tương đối cao.
Đoạn dạo đầu của phim rất nhanh, chuyển cảnh ở giữa cũng rất khéo léo, các tình tiết nối tiếp nhau, tổng thể câu chuyện mang lại cảm giác sôi nổi, duy chỉ có thiếu một thứ, đó chính là —— chi tiết về tình cảm.
Mặc dù có thể đạt được tám, chín mươi điểm, nhưng trong phim lại có rất ít nhân vật nữ, so với âm mưu thâm độc của nữ chính mười năm trước thì kém hơn rất nhiều.
Lộ Ký Thu rất nghiêm túc xem xong, cho đến khi đèn trong rạp sáng lại thì mới từ từ ngả người ra phía sau.
Thông thường, đối với phim điện ảnh chiếu rạp sẽ chọn kết thúc mỹ mãn, nhưng hiển nhiên, Tư Mã Kiềm không có chạy theo đám đông, mà có vẻ cố ý chọn một kết thúc mở hợp lý tạo cảm giác nội tâm kích thích cho người xem.
Hoàng đế ngã ngựa, sống hay chết, là lên hương là xuống hố, đều để cho khán giả tự định nghĩa.
Tên của tất cả nhân viên trong đoàn phim lần lượt xuất hiện trên màn hình lớn, sau đó, toàn bộ đoàn làm phim lần lượt lên sân khấu.
Fan hâm mộ vẫn còn đang