Vừa hỏi xong, Lộ Ký Thu thực sự cũng không muốn biết câu trả lời của anh, bởi vì cái ôm của anh dường như đã vượt ngoài mọi đáp án.
Lúc này Lục Nhất Hành mới nhận ra là cô cũng có lúc ghen. Chỉ là ‘bình dấm’ này ở đâu ra?
“Em đã gặp Đặng Mạn?” Lục Nhất Hành hỏi ngược lại.
Lộ Ký Thu nhẹ gật đầu, nói chuyện lần trước hai người gặp nhau khi chụp hình.
“Cô ấy đi tìm em? Cô ấy tìm em để làm gì?” Lục Nhất Hành có chút không hiểu tại sao Đặng Mạn lại đến chỗ Lộ Ký Thu chụp hình để ‘cố ý’ thân thiết chào hỏi.
Lộ Ký Thu nhìn anh, suy nghĩ một chút rồi lặp lại những gì mà ngày đó Đặng Mạn đã nói.
Lục Nhất Hành đột nhiên cau mày, cúi đầu nói với Lộ Ký Thu: “Lần cuối cùng anh ăn tối với cô ấy là tiệc hơ khô thẻ tre vào một năm trước. Anh với cô ấy có hợp tác qua vài lần, nhưng anh chỉ hẹn riêng với Lâm Dương và Nghiêm Kha, làm sao có thể đơn độc ăn tối với cô ấy?”
(1) Hơ khô thẻ tre: chỉ việc hoàn thành, đóng máy bộ phim.
Lộ Ký Thu hiểu ra, đưa tay nhỏ bé khẽ nắm cổ áo anh, hỏi: “Vậy anh có nhắc tới em với cô ấy không?”
Lục Nhất Hành cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, rất nghiêm túc nói: “Anh nói về em với rất nhiều người, có thể Đặng Mạn cũng nghe được.”
Câu trả lời của anh quả thực đã xua tan tí xíu không vui vừa mới xuất hiện của Lộ Ký Thu, biến mất không còn bóng dáng.
Mặt nhỏ đỏ lên, cúi đầu vỗ nhẹ cánh tay đang ôm ở thắt lưng kia, “Anh buông tay, em muốn lên lầu gọi điện thoại cho chị Mẫn.”
Làm sao Lục Nhất Hành có thể dễ dàng buông cô ra như vậy, một tay ôm eo cô, một tay giúp cô mở cúc áo khoác, thấp trọng hỏi: “Nếu như anh nghe không lầm, thì vừa rồi em đang ghen đúng không?”
Vốn gò má Lộ Ký Thu chỉ mới ửng hồng, nghe anh nói xong thì lúc này giống như quả đào chín.
“Anh, anh nghe lầm rồi!”
Lắp bắp nói xong, Lộ Ký Thu thoát khỏi vòng tay anh, chạy nhanh lên lầu mà không quay đầu lại.
Dưới lầu, Lục Nhất Hành cúi đầu sờ mũi một cái, khóe miệng nhếch càng cao.
Trở lại phòng ngủ, hai tay Lộ Ký Thu đặt trên ngực, cô rất xác định rằng mới vừa rồi cô đã ăn dấm. Trước đó chưa từng có cảm giác này, từ khi biết anh, càng có những các xúc kỳ diệu làm cho số lần tim đập thình thịch càng ngày càng nhiều.
Đến bên giường, còn chưa kịp gọi điện thoại cho La Mẫn thì chị ấy đã gọi tới trước.
“Chị Mẫn, em cũng vừa lúc muốn gọi điện thoại cho chị đây.” Lộ Ký Thu vừa nói vừa cởi áo khoác len treo lên trên kệ áo.
“Em muốn nói về bộ phim kia của Tư Mã tiên sinh đúng không?” La Mẫn nói thẳng.
Lộ Ký Thu sửng sốt một chút, lập tức hỏi: “Tư Mã tiên sinh đã liên hệ với chị sao?”
La Mẫn ở đầu bên kia điện thoại ‘Ừ’ một tiếng, rồi nói tiếp: “Buổi ra mắt phim ngày hôm nay, có mấy người bạn của chị cũng có mặt ở đó, một trong bọn họ đã gửi cho chị ‘bài phát biểu’ của em tại buổi ra mắt đó.”
Lộ Ký Thu không khỏi mím môi, cô không biết tin tức này có thể lan nhanh như vậy. Ngay cả La Mẫn cũng đã biết.
Lộ Ký Thu cho rằng ‘bài phát biểu’ của mình có gì không ổn, vô thức nói: “Những điều mà em nói…”
“Nói rất hay, khiến cho chị cũng rất mong chờ bộ phim này.” La Mẫn đưa ra ý kiến tán thành rất tích cực.
Thở phào một hơi, lúc này Lộ Ký Thu mới tiếp tục hỏi: “Bộ phim mới của Tư Mã tiên sinh đấy, chị Mẫn, chị cảm thấy em có nên nhận không?”
“Thật ra từ mấy tháng trước chị có biết được tin tức về bộ phim mới của Tư Mã tiên sinh nhưng vẫn không chắc chắn.” La Mẫn liếc nhìn số liệu trên tay, nghiêm trang nói: “Ký Thu, em phải biết rằng, việc chuyển đổi hình tượng của em rất quan trọng, bộ phim đầu tiên của em, có biết bao nhiêu người đang chờ xem đấy.”
Không sai, có rất nhiều người mong đợi, cũng có rất nhiều người trong giới, như Ông Y Y đang chờ để chế giễu.
Hai người đều đang tự suy tính ở mỗi đầu điện thoại, cuối cùng, La Mẫn để lại một câu —— ‘Em tự suy tính trước một chút, sau đó cho chị câu trả lời thuyết phục’ rồi cúp máy.
Lộ Ký Thu cầm điện thoại di động, ngã lưng về phía sau, nằm trên giường, trong chốc lát, đầu óc giống như bị rỉ sắt, xoay chuyển cực kỳ chậm.
Đột nhiên, có một loạt tiếng bước chân tiến lại gần. Sau đó cửa phòng ngủ bị gõ.
Lộ Ký Thu nhận ra được tiếng bước chân đó là cửa anh, đứng dậy đi tới cửa phòng, mở cửa rồi hỏi: “Làm sao vậy ạ?”
Hai tay Lục Nhất Hành đặt ở sau lưng, nhìn cô hỏi: “Chị Mẫn nói thế nào?”
Lộ Ký Thu sửng sốt một chút, nói: “Chị Mẫn để cho em tự suy tính trước một chút, em còn chưa cho chị ấy câu trả lời thuyết phục.”
“Cho nên, câu trả lời thuyết phục của em là gì?”
Lộ Ký Thu đứng đó, không biết mình lấy dũng khí và can đảm ở đâu ra, muốn xác định suy nghĩ của chính mình.
“Em muốn quay.”
Ngay cả khi đó là một bước chuyển hình tượng thất bại thì cô cũng thực sự muốn quay bộ phim mới của Tư Mã Kiềm, có lẽ vì cô đánh giá cao các tác phẩm của Tư Mã Kiềm.
Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định của Lộ Ký Thu, Lục Nhất Hành cầm điện thoại di động, nói với Phan Mậu ở đầu bên kia: “Nhận nhé!”
Lộ Ký Thu nhất thời ngẩn ra.
Lục Nhất Hành đưa tay vò rối đầu tóc của cô, quay người đi xuống lầu, vừa tiếp tục nói chuyện chi tiết với