Hai năm sau, tại lễ trao giải Kim Chi Tưởng, Lộ Ký Thu và Lục Nhất Hành lần lượt nhận giải ảnh hậu và ảnh đế, hơn nữa mới đây không lâu, hai người đã lĩnh chứng ở cục dân chính, có thể nói, đây là vợ chồng cùng nhau ra trận, ăn ý mười phần giành được giải thưởng lớn.
Tối hôm đó có quá nhiều phóng viên báo đài, suýt chút nữa đã xảy ra tình trạng giẫm đạp lẫn nhau, cả hai thậm chí không kịp vào hậu trường để đổi trang phục, lập tức lái xe trở về căn nhà nhỏ của Hà Hữu Huệ.
Lộ Ký Thu ôm váy lớn bước xuống xe, buột miệng gọi: “Dì Hà—— “
Hà Hữu Huệ ra đón, cười ‘hừ’ một tiếng, “Còn gọi là dì Hà?”
Hai tai Lộ Ký Thu đỏ bừng, nhìn Lục Nhất Hành ở bên cạnh, nhỏ giọng gọi: “Mẹ!”
Mặc dù sau khi lĩnh chứng đã gặp nhau nhiều lần, nhưng lần nào Lộ Ký Thu cũng gọi sai.
“Mẹ, mẹ đi nghỉ ngơi đi, tụi con tự lo được.” Lục Nhất Hành nắm tay Lộ Ký Thu đi lên lầu, lúc này đã hơn mười một giờ.
Số lần trở về đây rất ít, cho nên bọn họ vẫn ở trong căn gác xép trên lầu, bởi trên đây có cửa sổ trên mái nhà và…trải chiếu tatami.
Lộ Ký Thu vừa đi vào gác xép thì nhịn không được mà thở phào một hơi, cởi giày cao gót, đặt sang một bên, còn chưa kịp cởi váy áo nặng nề thì đã bị anh ôm chặt.
Lộ Ký Thu theo bản năng kêu lên một tiếng, sau đó vội vàng che miệng lại, vừa ôm cổ anh vừa thấp giọng cười hỏi anh: “Anh muốn làm gì nha?”
“Trước đó chẳng phải em vẫn nhắc tới chiếu tatami sao?”
Hai tay Lộ Ký Thu ôm lấy cổ anh, cảm giác chiếc váy trên người mình từ từ tuột xuống…
“Nhưng dì Hà… mẹ còn đang ở dưới lầu!”
Lộ Ký Thu kiên quyết không đồng ý! Như