Mặc dù quyết định đi theo Lục Phong Miên, trên đường đi Mộc Ân cũng không dám nhìn Lục Phong Miên, cúi đầu lo sợ, luôn cảm thấy toàn thế giới đều thấy cô và Lục Phong Miên hôn nhau.
Sau khi lên xe, hiếm khi thấy Lục Phong Miên ngồi ở ghế phó lái, để chỗ ngồi phía sau cho Mộc Ân cùng Lâm Hạ.
Chuyện này không giống với lúc đến đây —— lúc đến là Lâm Hạ ngồi ghế phó lái.
Mộc Ân cuối cùng cũng cảm thấy không đúng, sau khi bác Phó nổ máy, nhịn không được đánh giá Lục Phong Miên từ phía sau.
Môi mỏng người đàn ông mím chặt, sắc mặt lạnh lùng, cả người dường như bao phủ một tầng băng, tỏa ra một cỗ khí khiến người khác không dám lại gần.
Bộ dạng này, hành động này thực sự rất giống kiếp trước sau khi cô cùng Lục Phong Miên kết thúc thân mật trong không khí không vui vẻ, người này cũng âm trầm như vậy.
Nhưng rõ ràng người bị cưỡng hôn là cô, cô cũng không nguyền rủa chỉ trích Lục Phong Miên giống kiếp trước, tại sao lại tức giận chứ.
…
Trên đường Lục Phong Miên đều không để ý tới cô, sau khi trở lại nhà cũ, liền dẫn Phó Dũng đi lên lầu tìm Lục Thanh Tửu.
Mộc Ân ngồi xuống trong phòng tiếp khách, Lâm Hạ nói vài câu lảm nhảm bên tai cô, cô đều không nghe lọt tai, trong đầu đều là khuôn mặt lạnh nhạt của Lục Phong Miên.
Kiếp trước quen chiến tranh lạnh với Lục Phong Miên, cũng khinh thường sự ôn nhu của anh, cô chưa từng cảm thấy bộ dạng này có gì mà khó chịu.
Nhưng từ sau khi sống lại, Lục Phong Miên sủng ái cô thuận theo cô, đột nhiên trở mặt khiến cô cảm thấy rất là ủy khuất.
Cô không nghĩ ra chỗ nào đã chọc tới Lục Phong Miên, lại không dám tìm Lục Phong Miên lý luận, sợ ầm ĩ lên lại trở lại giống lúc ban đầu.
Ủ rũ không biết ngồi bao lâu, thấy Phó Dũng từ trên lầu đi xuống, Mộc Ân nhịn không được tiếng gọi: “Bác Phó.”
“Ân Ân tiểu thư.” Phó Dũng dừng lại, quay người đi về phía cô.
“Chú Lục đâu?” Mộc Ân từ trên ghế salon đứng lên.
“Trên lầu nói chuyện với thủ trưởng.” Phó Dũng nói: “Có thể còn phải mất một lát, Ân Ân tiểu thư nếu sốt ruột, tôi có thể dẫn cô đi chọn căn nhà mới.”
“Không, cháu không vội.” bây giờ