“Đi.” Mộc Ân còn chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, liền bị anh kéo xuống xe, chạy về phía rừng cây rậm rạp trong núi sâu.
Xe đằng sau đuổi theo rất sát, bọn họ vừa mới chạy vào trong rừng, liền nghe tiếng động cơ tắt máy, tiếng người huyên náo trong khu rừng yên tĩnh.
Mộc Ân bị Lục Phong Miên lôi kéo chạy về phía trước, đột nhiên cảm thấy mình đặc biệt vướng víu: ” Chú Lục thật xin lỗi, là cháu quá vô dụng…”
“Không cần tự trách, là tôi không có quản giáo tốt thuộc hạ.” Lục Phong Miên nói.
Anh nói chuyện càng bình thản, Mộc Ân càng cảm thấy xấu hổ.
Tuy nói người hầu kia phản bội là ngoài dự liệu, nhưng nếu như cô mạnh mẽ hơn một chút, cũng sẽ không cản trở Lục Phong Miên.
“Bác Phó bọn họ đâu? Tại sao tự chú đến đây.”
“Lúc tôi phát hiện em mất tích, bác ấy không ở bên cạnh tôi…” Lục Phong Miên đột nhiên dừng lại, lôi kéo cô núp sau một cái cây trong đám cỏ dại rậm rạp.
Rất nhanh, phía trước có một người đi qua, dùng đen pin chiếu hết bốn phía, rồi đi về một hướng khác.
“Những người này đang phân ra lục soát.” Lục Phong Miên thấp giọng nói.
Mộc Ân cũng đã nhìn ra, núi này nhìn không lớn, phân ra rất là dễ tìm.
Nếu như bọn cô chạy, rất dễ dàng bại lộ tung tích.
Nếu không chạy, cũng rất dễ bị tìm thấy, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
Cô đang nghĩ cách nào để thoát thân, Lục Phong Miên chỉ một cây to bên cạnh, hỏi: “Ân Ân, em trèo lên cây này được không?”
Mộc Ân mắt liếc độ cao của cây kia một cái, cho rằng Lục Phong Miên muốn hai ngươi cùng nhau trèo lên, cắn răng gật gật đầu: “Có thể.”
“Tôi ra ngoài dẫn dụ bọn họ theo hướng khác, em leo lên , chờ tôi bỏ xa bọn họ, lại trở về tìm em.” Lục Phong Miên cởi áo khoác, khoác ở trên người cô: “Trên núi lạnh, cũng có thể có thú dữ, đừng xuống cây.”
Mộc Ân không ngờ anh có ý như vậy, quả quyết cự tuyệt: “Không được, phải đi cũng là cháu đi cùng, chú không thể…”
Nói còn chưa dứt lời, Lục Phong Miên đột nhiên nghiêng người xích lại gần, hôn lên môi cô.
Tất cả ngôn ngữ đều bị cái hôn này niêm phong, Mộc Ân nhắm mắt lại, cảm nhận được nhiệt độ của Lục Phong Miên.
Nhưng đôi môi kia lập tức rời khỏi môi