Sau khi trở về phòng, cảm xúc của Thẩm Thanh Thanh vẫn còn chưa ổn định, Mộc Ân an ủi cô ấy một lúc, cho cô ấy uống thuốc an thần xong mới để cô ấy đi ngủ.
Sau đó cô tìm một phòng bên cạnh, đóng cửa thật kỹ, lấy người giấy từ trong túi áo ra.
Trần Uyển Di đi từ Lâm gia đến Thẩm gia, thật sự sắp nghẹn chết, vừa ra đã duỗi duỗi cánh tay nhỏ bé bằng giấy, vội vã mở miệng nói: “Cuối cùng em cũng thả chị ra, nếu không được nói chuyện, chắc chị nghẹn thành người câm!”
“Yên tâm, chị thích nói chuyện như vậy, sẽ không nghẹn thành người câm.” Mộc Ân ngồi xuống chiếc bàn bên cạnh nói: “Giám sát lúc nãy chị nhìn thấy phải không? Có suy nghĩ gì không?”
Vì để giấu Trần Uyển Di, mỗi bộ quần áo của cô đều làm thêm một cái túi nhỏ bên trong.
Nhằm thuận tiện cho Trần Uyển Di ở trong, để cô ấy có thể nhìn thấy rõ thế giới rộng lớn mà cô ấy tò mò, bên ngoài chỗ lớp túi cô may thêm, Mộc Ân khoét hai lỗ thủng vừa đủ cho hai con mắt nhìn ra.
Vì vậy, tuy là cô không lấy người giấy ra, Trần Uyển Di vẫn có thể nhìn thấy được, bao gồm hình ảnh trong đoạn video giám sát.
“Thẩm Bạch Oánh khẳng định là bị ám vào người, nếu không thì sẽ không thể có sức lực mạnh như vậy.”
Trần Uyển Di lấy tay giấy chống cằm, như cụ già nói: “Âm khí và oán khí ở Thẩm gia quá nặng, có quỷ thì cũng là lệ quỷ ác quỷ, Ân Ân à, một mình em đi lên lầu lâu như vậy, cũng không gặp ma, có phải có chút kỳ lạ hay không?”
Nghe cô ấy nói đến điều này Mộc Ân cũng thấy rất không bình thường.
Trước đây, những nơi có oán khí, cô đều trốn không thoát những con ma quấn lấy cô vì âm khí trên người.
Thẩm gia có oán khí nặng nề như thế, cô đã rời xa Lục Phong Miên gần một giờ, ngay cả một con ma cũng chưa thấy.
Xảy ra sự việc khác thường, đây không phải là dấu hiệu tốt.
“Chị cảm thấy con ma kia đang ở chỗ nào? Nó đã giết hai người, còn có thể giết người tiếp không?” Mộc Ân dùng tay chọc chọc người giấy.
Trần Uyển Di bị chọc một cái lảo đảo, mất đi khí chất đại thần kiêu ngạo vừa rồi của mình, tức giận giậm chân nhìn cô nói: “Không được chọc lung tung.”
“Được được được, em không chọc.” Mộc Ân nằm bò trên bàn: “Vậy chị cảm thấy, con ma kia có xuất hiện nữa không?”
“Không phải chị đã nói sao, một khi ma giết người, sẽ không thể được đầu thai, cho đến khi nó giết sạch những người nó muốn giết, chấp niệm tiêu biến, sau đó sẽ hồn phi phách tán.”
Trần Uyển Di tiếp tục suy tư: “Con ma đã giết hai người liên tiếp, có thể thấy được nó rất liều lĩnh, Thẩm gia oán khí nặng như vậy, chứng minh nó nhất định còn ở quanh đây, nó không xuất hiện, có thể đêm nay sẽ còn có thêm người chết.”
Mộc Ân âm thầm kinh hãi, không nghĩ tới mọi việc lại có thể nghiêm trọng như vậy hỏi: “Vậy nó chỉ giết người của Thẩm gia? Nó còn có thể giết ai khác không?”
“Cái này khó nói.” Trần Uyển Di nói tiếp: “Lòng người khó đoán, tâm con ma cũng khó lường, nó có khả năng ám vào người khác giết người, thì giết người theo tâm tình mà thôi, cũng có thể chỉ giết người từng