Chỗ ngã rẽ , ba anh em Từ Hòe đã ở chỗ này đợi ước chừng ba mươi phút, vội vã tới đón muội muội hoặc tỷ tỷ của mình vì gia cảnh bần hàn mà phải tự bán mình.
A Mộc năm tuổi đặc biệt nhớ tỷ tỷ, cũng nhớ tỷ tỷ mỗi lần về nhà đều sẽ mang cho hắn đồ ăn ngon, bởi vậy cứ một lát liền phải đi đến trước mặt đường huynh, ngẩng đầu hỏi hắn, “Đại ca, tỷ tỷ như thế nào còn chưa trở về a?”Nam oa mặc áo bông thật dày, đứng ở trên nền tuyết trông giống quả cầu tuyết, khuôn mặt nhỏ trắng nõn , chóp mũi đông lạnh đến đỏ bừng, nhưng hắn hiển nhiên cũng không cảm thấy chờ tỷ tỷ là việc khổ sở, mắt to đen lúng liếng tràn đầy là hưng phấn.
Từ Hòe sờ sờ đầu đệ đệ, nhìn nơi xa nói: “Nhanh thôi, A Mộc đừng nóng vội, lại đi nặn cầu tuyết, chút nữa cho tỷ tỷ xem.
”Tiểu hài tử dễ lừa gạt, A Mộc vốn dĩ lại thích chơi tuyết, lập tức tung ta tung tăng mà đi, thân mình nho nhỏ ngồi xổm ven đường, tích cóp tuyết sạch, ở bên cạnh hắn, sáu bảy khối tuyết cầu lớn nhỏ không đồng nhất xếp thành bài, đều là tiểu gia hỏa trong lúc chờ tỷ tỷ tích cóp.
Nặn tuyết cầu tưởng như lạnh, kỳ thật nặn xong trong chốc lát trong lòng bàn tay liền sẽ từ từ nóng lên, rất là ấm áp, người trong thôn còn có cách nói, nói là mùa đông đông tay lạnh, có thể dùng tuyết xoa tay, xoa nhiều vài lần là có thể chữa khỏi nứt da.
Từ Thu Nhi không thích chơi tuyết, nhưng là xem đệ đệ nặn đến hăng say như vậy, nàng nhịn không được cũng ngồi xổm qua đi, bồi hắn cùng nhau chơi.
Từ Hòe tiếp tục lưu ý phía trước, trong khi đệ đệ muội muội tích cóp xong tuyết cầu, nhìn thấy nơi xa điểm đen rốt cuộc rõ ràng lên.
Là chiếc xe lừa.
Từ Hòe có điểm thất vọng, cũng có chút sốt ruột, trước kia đường muội lúc này không sai biệt lắm về tới rồi, hôm nay như thế nào còn chưa có tới?A Mộc không tưởng nhiều như vậy, nhìn