"Đinh Ấu Lôi, thời điểm Ngụy Tịnh mộng du có nhắc tới cái tên này." Nhiệt độ chóp mũi cùng xúc cảm như có như không thân cận lúc Ngụy Tịnh mộng du, làm nũng không giống cô thường ngày, dường như lại trở về trên môi Nghiêm Liệt...
Dương Khiết có chút mất tự nhiên: "Đúng, chính là Đinh Ấu Lôi. Chị tôi và cô ấy ở chung hơn một năm, hai người rất gần gũi. Sau đó, chị tôi bởi vì cái chết của cô ấy mà không gượng dậy nổi. Lần đầu tiên thi đại học không tốt, lúc đi học nỗi buồn vẫn không nguôi. Thậm chí còn bởi vì nửa đêm chạy ra khỏi nhà trọ mà ban ngày không có sức lực đi học, cúp học lại nợ môn quá nhiều nên phải nghỉ học. Năm thứ hai chị ấy không đi thi, đến năm nay mới khôi phục tinh thần, thi đậu đại học này, gần như là bắt đầu cuộc sống mới."
Khóe miệng Nghiêm Liệt co rút một chút. Thì ra là tiểu thần đồng lợi hại biết bốn ngôn ngữ, gặp loại chuyện này còn có thể thi đậu đại học đứng đầu cả nước.
"Đúng như cô nói, chị tôi bị mộng du, chuyện này cũng là sau khi chị Ấu Lôi qua đời mới bắt đầu..."
Tinh thần Nghiêm Liệt tập trung cao độ, nhưng loại tập trung này vẫn không thể đi theo lời nói của Dương Khiết. Cô có thể nghe được Dương Khiết nói cái gì nhưng lại đắm chìm trong suy nghĩ của mình. Cô quả thực vẫn còn khiếp sợ, sắc mặt khó coi. Cô biết cuộc sống Ngụy Tịnh có điểm thần bí, nhưng cô không nghĩ tới sẽ có chuyện... kinh tâm động phách như vậy.
"Cô vừa nói nửa đêm cô ấy chạy ra khỏi nhà trọ? Tại sao?"
Dương Khiết móc ngón tay nói: "Bởi vì chị ấy chạy đi nghĩa trang, từng bước từng bước tìm bia mộ, muốn tìm chị Ấu Lôi."
"Có ý gì?"
"Chuyện chị Ấu Lôi đã qua đời, cho đến bây giờ, không ai nói với chị ấy. Không người nào nói thẳng chuyện này với chị ấy. Tôi không biết chị ấy nghĩ như thế nào, đi tìm bia mộ có lẽ là muốn chứng minh phỏng đoán trong lòng chăng?"
"Không trực tiếp nói cho cô ấy người kia đã chết?"
Dương Khiết gật đầu một cái.
"Tại sao không nói?"
"Bởi vì... Mọi người đều sợ chị ấy nghĩ không thông. Chuyện chị Ấu Lôi qua đời một năm trước tôi mới biết. Ba mẹ chị ấy qua đời, tôi cũng đi nước ngoài, người chị thích nhất lại không ở đây, sợ chị ấy tự tử, muốn cho chị động lực sống tiếp, mới lừa gạt nói chị Ấu Lôi đùa giỡn chạy ra nước ngoài. Nhưng rất rõ ràng lời nói dối này quá giả tạo, ba năm, chị Ấu Lôi cũng không xuất hiện, cũng không có bất kỳ liên lạc nào với chị, nếu là còn sống, cũng sẽ không như vậy."
"Này không hợp lý, đối với Ngụy Tịnh không công bằng."
Tứ chi Nghiêm Liệt có chút ê ẩm, từ lúc Dương Khiết bắt đầu nói chuyện Ngụy Tịnh, tư thế cô chưa hề thay đổi.
"Đối với chị ấy là không công bằng, tôi cũng cảm thấy rất tàn nhẫn, chị ấy thậm chí không thể thấy chị Ấu Lôi lần cuối... Nhưng sự tình bây giờ, tôi cũng không biết nên nói cho chị ấy sự thật này như thế nào. Chẳng qua tôi luôn cảm thấy, chị ngầm thừa nhận là chị Ấu Lôi còn sống."
Nghiêm Liệt không nói gì, chỉ cảm thấy lòng như bị hàng vạn mũi tên xuyên thủng.
Thì ra là như vậy. Em ấy vậy mà có một đoạn chuyện cũ như thế.
Ngụy Tịnh không hay cười, lại cứng ngắc; Ngụy Tịnh đối với bất kỳ chuyện cũng dửng dưng, thậm chí bị người khác đùa cợt đều có thể cười một tiếng cho qua; Ngụy Tịnh trưởng thành lại hiền lành, quật cường một mình ở trong căn phòng cũ nát, luôn bảo trì khoảng cách xa lạ với người khác...
Một Ngụy Tịnh mà Nghiêm Liệt cầu cũng không được, lại yêu một người sâu đậm như vậy.
Nghiêm Liệt nghĩ tới đây, ghen tị đến trong lòng chua xót như muốn nứt ra vậy.
Cuộc sống Nghiêm Liệt thuận buồm xuôi gió đến mức làm người ta căm phẫn, cho dù mẹ cô là "Nhị phu nhân", cho dù từ nhỏ cô không hề được lão gia tử nuông chiều, những thứ này cũng không có ảnh hưởng gì đối với cuộc sống của cô. Nghiêm Liệt vẫn luôn cảm thấy cuộc sống của mình không cần người khác cầm lái, tự cô có năng lực giải quyết tất cả. Mẹ cô bây giờ đã là Nghiêm gia "Đại phu nhân" danh chính ngôn thuận, mà Nghiêm Liệt tuổi còn trẻ cũng đã nắm giữ Thịnh Thế Nghiêm Trọng quan trọng nhất. Cô nghĩ cái gì mà không thể? Cô thông minh lại cố gắng, chỉ cần cô mong muốn, nhất định sẽ cầm ở trong tay.
Có lẽ cũng bởi vì cô quá may mắn, trời cao cho cô gặp Ngụy Tịnh.
Dương Khiết nói với cô những chuyện kia, chuyện cũ Ngụy Tịnh còn chưa trưởng thành đã ở chung với một người khác, vượt ra khỏi dự đoán của Nghiêm Liệt về Ngụy Tịnh.
Ngụy Tịnh có thể có một người bạn gái mập mờ, có thể là bạn học, là một tiểu hài tử cùng cô ấy lớn lên. Nhưng Dương Khiết nói, cái người gọi là Đinh Ấu Lôi đó lớn hơn Ngụy Tịnh mười một tuổi, tự mình mở nhà hàng, tự mua nhà, là một người phụ nữ rất lợi hại rất xinh đẹp.
Nghiêm Liệt biết. Động tác khui rượu quen thuộc kia, những lần lơ đãng quẹt thẻ vào cửa, ánh mắt của em ấy, những cái gai bao