Sau tất cả, cuối cùng thì thoả thuận chuyển nhượng tiệm hoa cũng đã được hoàn tất và hôm nay ông lão ấy đã về quê an dưỡng tuổi già còn Tịch Nghi đã thật sự trở thành chị chủ của tiệm.
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc mà chỉ là khởi đầu mà thôi.
Tịch Nghi phải cố gắng trả hết số tiền nợ thì cuộc sống mới thật sự yên ổn và sang một trang mới tươi sáng hơn, không còn lận đận.
...----------------...
...----------------...
Ngày khai trương tiệm hoa cuối cùng cũng diễn ra.
Vì trước đó Tịch Nghi đã phát tờ rơi nên mọi người đến đây mua hoa vào ngày hôm nay cũng rất đông, trong đó có vài người bạn của cô như Tô Linh, Đường Yến, Bắc Nghĩa Minh, Uyên Trang và những bạn cùng trường khác cũng đến.
- Tịch Nghi, không ngờ cậu cũng đã thành bà chủ rồi, sau này Uyên Trang mình sẽ kêu chồng thường xuyên đến đây mua hoa để ủng hộ cậu, mình cũng sẽ giới thiệu cho bạn bè trong giới làm ăn của mình nữa.
Phải rồi, nếu cậu có cần thuê thêm nhân viên thì cứ bảo mình, mình cũng có thể giới thiệu cho cậu.
Tô Linh cũng lên tiếng.
- Mình cũng sẽ kêu bạn trai mình đến đây mua hoa tặng mình.
Mà nè Tịch Nghi, cậu không cần lo lắng về số tiền đó quá đâu, cứ từ từ trả cũng được, chúng ta là bạn bè cả mà.
- Cả mình, Đường Yến cũng vậy, hiện tại mình có bạn trai bao nuôi rồi, không cần dùng đến số tiền đó.
Ngay cả chị chủ của quán cà phê Tịch Nghi đang làm cũng đến.
- Tịch Nghi! Chúc mừng em nha! Sao này cuộc sống cũng tốt hơn hẳn rồi, không cần lo nghĩ nhiều nữa.
Hơn nữa cho dù thế nào thì quán cà phê vẫn luôn ủng hộ và lấy hoa từ chỗ em.
Bắc Nghĩa Minh từ nãy giờ không nói hì, bây giờ cũng đến lúc lên tiếng.
- Anh cũng chúc mừng em.
Sau này có việc gì cần giúp đỡ cứ nói với anh là được.
Tịch Nghi vui vẻ mỉm cười.
- Cảm ơn mọi người, có mọi người ở đây, xem ra..
tiệm hoa này của em không chỉ có mở đầu tốt đẹp mà còn về sau này nữa.
...----------------...
Trong lúc mọi người đang vui vẻ, đột nhiên có một vị khách quen đến, là bác sĩ Đỗ, hôm trước anh ấy cũng có nhận được tờ rơi nên mới biết mà đến.
- Bác sĩ Đỗ?? Anh....
- Đến chúc mừng cô đấy!! Không ngờ cô lại trở thành bà chủ của một tiệm hoa luôn rồi.
Tịch Nghi mỉm cười còn chưa kịp nói gì thì Tô Linh đã lên tiếng.
- Đây không phải là bác sĩ Đỗ nổi danh à? Anh ấy...!cũng không phải là bác sĩ riêng của Lục thiếu sao? Cậu...!quen anh ấy, không phải là vẫn