Diệp Tâm Ngữ trong lúc đang đắc ý thì cô nhận được tin AB muốn đổi một vài phương án của công ty do Diệp Tâm Ngữ đề ra, cô thấy mọi chuyện không ổn nên phải đích thân tới đó giải quyết, Diệp Tâm Ngữ tháo bỏ thân phận Diệp Tâm Ngữ ra và thay vào đó là Trương Tiểu Mỹ, người đứng đầu của Trương thị.1
Diệp Tâm Ngữ sải bước đi vào bên trong, tiếng giày cao gót vang lên Jack liền nhận ra đó là ai, dạo này cô không gặp AB ngày càng thay đổi, Jack là một người nắng mưa thất thường, ý kiến của ông ta cũng như là những phương án ông ta đề ra không được ưa chuộng lắm.
“Ngọn gió nào đưa cô Trương tới đây vậy?”
Jack nâng ly cà phê lên uống một ngụm sau đó cho người mang cà phê lại chỗ Diệp Tâm Ngữ, cô ngồi xuống đối diện quăng xấp giấy tờ lên bàn, vẻ mặt của cô dường như không được vui cho lắm.
“Chẳng phải chúng ta đã thống nhất rồi sao?”
Jack liền nở nụ cười, vốn dĩ chỉ thay đổi một chút mà Diệp Tâm Ngữ đã xoắn lên rồi, ông ta vẫn bình tĩnh như vậy, cô chưa từng thấy ai như ông ta, hợp đồng cũng là cô năn nỉ ông ta nên ông ta ỷ vào quan hệ rộng của ông ta đây mà, Trương thị dù sao cũng lớn mạnh rồi cô cũng không cần một cái cổ phần đầu tư nhỏ bé của ông ta mà muốn làm gì làm.
“Nếu cô không đồng ý thì chúng ta có thể chấm dứt hợp đồng, đơn giản cách tôi làm luôn đúng, cô không nghe câu người thành công luôn có lối đi riêng sao?”1
Jack là vậy ông ta chỉ nhiệt tình một lúc nhưng những ai hợp tác với ông ta vì cái sự nhiệt tình đó là sai lầm, chỉ những tập đoàn nhỏ yếu thế mới muốn có một chỗ dựa nên lựa chọn ông ta thôi, Diệp Tâm Ngữ là người trong cuộc nên cô hiểu ông ta hơn ai khác.
“Nếu ông muốn thì chấm dứt hợp đồng đi, chẳng qua cũng chỉ là một cổ phần của ông tôi không cần nữa!”
Diệp Tâm Ngữ lần này rất mạnh miệng, câu nói của cô khiến Jack bất ngờ, vì sau năm lần bảy lượt cô luôn là người năn nỉ ông ta, bây giờ thật sự muốn dứt áo ra đi thật sao? Jack bắt đầu có cảm giác hơi trống trãi, nhưng lời đã nói ra rồi làm sao có thể rút lại được.
“Được, vậy thì hợp đồng chúng ta kết thúc tại đây, Gia Qúy tiễn khách.”
Jack hậm hực đi khỏi đó quay về phòng làm việc của mình, Diệp Tâm Ngữ nhìn theo ông ta, cái này là do ông ta ép cô tới bước đường cùng, cứ nghĩ cô nhún nhường năm lần bảy lượt nên ông ta cứ nghĩ mình là nhất, cô không muốn hợp tác với kẻ bảo thủ như ông ta.
“Chấm dứt rồi, tôi sẽ cho ông thấy quyết định của tôi là hoàn toàn đúng.”
Diệp Tâm Ngữ xoay lưng rời đi, cô lái xe về công ty của mình, cô vừa bước chân vào đã có một bóng dáng người nào đó đi theo phía sau, cô quay đầu lại thì Phong Vũ Luân liền xuất hiện nắm lấy tay của cô.
“Tiểu thư, chào buổi sáng.”
“Sao anh lại đến đây?”
Diệp Tâm Ngữ giật mình lùi lại phía sau, cái tên này thoắt ẩn thoắt hiện như vậy, cũng may cô không yếu tim nếu không bị anh hù chết mất.
“Hợp đồng á...!cô nhớ mà phải không?”
Phong Vũ Luân