Hôm nay là một ngày đẹp trời, không khí trong lành, rất thích hợp để ra ngoài vận động hít thở khí trời, Lục Dạ Minh liền lên lịch đi đánh golf, ông hẹn với gia đình của Diệp thị đến sân golf của mình vừa có thể thư giãn lại vừa thể hiện tình thông gia của đôi bên.
Bạch Sinh Liên cùng Diệp Thiến Thiến xuất hiện được xem như là tâm điểm của ánh nhìn, hai mẹ con họ phải nói là từ lễ tiệc đến cả bây giờ đi tham gia thể thao cũng ăn diện khiến người khác phải lóa mắt.
“Hôm nay vinh dự quá được Lục lão gia mời đến đây để cùng chơi golf.”
Diệp Hoài An đi tới tay bắt mặt mừng với Lục Dạ Minh, hôm nay còn có sự xuất hiện của những người khá nổi tiếng trong giới thượng lưu, một ngày đẹp trời như vậy tổ chức buổi đánh golf còn gì bằng, Diệp Hoài An được một lần lên mặt với bọn người kia vì bây giờ ông ta đang là thông gia với Lục thị.
Hai mẹ con Bạch Sinh Liên cũng tỏ vẻ hống hách ngước mặt nhìn bọn người đó, lúc này Lục Dạ Hàn cùng Lục phu nhân đi tới, nhìn khí phách tiêu sái anh tuấn của anh, làm cho Diệp Thiến Thiến bị say mê nhưng tức giận vô cùng vì bị Diệp Tâm Ngữ phỏng tay trên của cô, nếu không thì danh Lục thiếu phu nhân đã thuộc về cô rồi.
“Con nhỏ đó đâu rồi mẹ?”
Diệp Thiến Thiến nói khẽ vào tai Bạch Sinh Liên.
“Không biết, nó ngốc như vậy đến đây cũng chỉ có phá phách thôi.”
Bạch Sinh liên giở dụng khinh bỉ, lúc này Diệp Thiến Thiến liền cố tỏ ra sức hút của mình để gây sự chú ý tới Lục Dạ Hàn, nhưng anh nhìn còn không nhìn nói chi là để ý cô ta.
“Chà con trai của Lục chủ tịch đây sao, đúng là tướng mạo khôi ngô khí phách lại rất giống Lục chủ tịch đó.”
Hà Tổng đi tới khen ngợi Lục Dạ Hàn, anh thầm bật cười trong bụng vì nghe mấy câu khen ngợi này đến chán ngấy rồi, không biết có phải là thật lòng hay không, hay là chỉ muốn nịnh bợ cha của anh thôi.
“Lục thiếu gia tôi muốn thách đấu với cậu, có muốn thử so tài chút không?”
Lãnh Gia Hào đi tới muốn so tài đánh golf với anh.
“Được thôi.”
Đã đến đây rồi thì không để uổng phí thời gian, ra ngoài vận động một chút cũng không sao, Lục Dạ Hàn cầm cây gậy đánh golf lên cùng Lãnh Gia Hào đi tới vạch được đánh dấu trên đất, mọi người nhìn khí phách phong độ của anh không khỏi ngưỡng mộ.
Lãnh Gia Hào cũng không kém cạnh gì anh, Lãnh Gia Hào bước vào vạch sau đó phát bóng với tư thế chuyên nghiệp, một cú phát bóng thật đỉnh cao đúng kiểu một phát ăn ngay.
Đến phiên Lục Dạ Hàn, anh cũng vào tư thế sẵn sàng, bắt đầu phát bóng, nhưng lần này trái bóng bay thẳng vào lỗ không hề có vụ lăn trên đất rồi mới rơi vào lỗ như Lãnh Gia Hào, phải nói ai cũng thán phục, tài đánh golf của anh thụ hưởng do từ nhỏ đã được Lục Dạ Minh đào tạo.
“Nhường rồi.”
Lục Dạ Hàn nhếch môi cười tự tin nói, Lãnh Gia Hào thầm thán phục và nhận thua.
“Không hổ danh là con trai của Lục chủ tịch, cả môn đánh golf cũng giỏi nữa, được mở mang tầm mắt rồi.”
Một vài người đi tới khen ngợi anh, Lục Dạ Minh rất tự hào về con trai của mình, lúc này Diệp Tâm Ngữ cũng đi tới, cô mặc trên người bộ trang phục thể thao, tuy giản dị nhưng không thể che giấu được thân thể hoàn hảo đằng sau bộ trang phục tầm thường đó.
“Là Diệp tiểu thư của Diệp gia đấy sao?”
“Tuy gương mặt không ưa nhìn lắm, nhưng mà thân hình này quá tuyệt hảo, nếu gương mặt xinh một chút chắc là tuyệt thế mỹ nhân rồi.”
“Cô ấy là vị hôn thê của Lục gia đấy, nhưng nghe nói cô ấy ngốc lắm.”
Mọi người bắt đầu bàn tán và khen ngợi thân hình của Diệp Tâm Ngữ, thật uổng cho thân hình đầy đặn chuẩn đến từng cen ti mét như vậy mà, nếu được thêm gương mặt khả ái nữa thì tốt quá rồi, nhưng họ nào biết rằng đằng sau lớp make up đó cô muốn che đi sự xinh đẹp hoa ghen liễu hờn của cô.1
“Dù thân hình có đẹp hay gương mặt khả ái đi nữa cũng mãi chỉ là