Cả 2 đều vận dụng hồn lực lên vũ khí và thân thể của mình của mình.
Tần Minh giơ tay tính sử dụng Cách Không Trọng Lực lên người Đặng Phàm nhưng Đặng Phàm thân thủ quá nhanh khiến Tần Minh không kịp thi triển tuyệt chiêu.
Trong nháy mắt Đặng Phàm đã ở phía sau lưng Tần Minh và chém một nhát vào lưng Tần Minh.
Đặng Phàm không ngờ rằng cơ thể của Tần Minh rất cứng, nhát chém bình thường không thế làm tổn thương đành phải cố gắng dùng nội lực làm bị thương phía bên trong mới có thể đánh hạ được Tần Minh.
Tần Minh nhân cơ hội Đặng Phàm đang phân vân nên dùng rìu đánh vào phía sau nhưng trong chớp mắt lại không nhìn thấy Đặng Phàm.
Tần Minh nhìn xung quanh tìm kiếm nhưng bất ngờ Đặng Phàm lại xuất hiện từ phía sau tung chiêu Ưng Trảo vào vùng hông của Tần Minh khiến Tần Minh phun ra ngụm máu.
" Làm sao có thể, với sức phòng ngự của Bảo Bảo lại thêm uy lực thân thể của Tiểu Thanh, sao Đặng Phàm sư huynh có thể làm ta bị thương?"
Tần Minh đang lo lắng thì nhìn cảm nhận thấy không có vết thương ngoài da, thì ra Đặng Phàm đã tập trung hồn lực lên cánh tay và truyền nội lực vào trong người Tần Minh để nội lực khuếch tán làm cho Tần Minh bị thương từ bên trong mà bên ngoài không có vết thương.
Đặng Phàm bay lên cao và phóng xuống, trong chớp mắt lại không thấy Đặng Phàm đâu.
Tần Minh lo lắng vì chưa tìm ra được cách để xác định vị trí của Đặng Phàm và làm giảm tốc độ của huynh ấy.
Tần Minh đang loay hoay thì Đặng Phàm lại xuất hiện phía trước chưởng một chưởng Ưng Trảo vào bụng Tần Minh làm cho Tần minh phun một ngụm máu to.
Nhất Long phía dưới nhìn lo lắng :
" Không ngờ được là chưởng môn sư huynh lại xem trọng Đặng Phàm như vậy, truyền dạy bí pháp Nhãn Tâm Giảm Tốc khiến cho đối thủ trong phạm vi nhất định chậm chạm hơn, làm đối phương có cảm giác tốc độ người thi triển nhanh hơn nhiều lần.
Chiêu này trông giống giới vực nhưng giới vực có thể ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh, bí pháp này chỉ có tác dụng với người bị dính bí pháp."
Tất cả các đệ tử đều không hiểu Tần Minh làm gì mà cử động quá chậm chạp, mặc cho Đặng Phàm tuỳ ý đã thương.
Ngay cả Thiên Sinh lẫn Xuân Tử cũng không biết Tần Minh đã trúng bí pháp,
Đặng Phàm dồn dập tấn công Tần Minh khiến Tần Minh phải chống vào thanh rìu mới đứng vững.
Tần Minh cuối cùng cũng suy nghĩ ra cách phá giải thế bị động.
Tần Minh sử dụng giới vực trọng lực tăng gấp 4 lần bán kính xung quanh mình 1 mét rồi đứng cầm búa với tư thế chờ đợi.
Thiên Sinh vừa bay vào áp sát tính tấn công Tần Minh thêm một lần nữa thì đột nhiên bị một cỗ áp lực đè thẳng xuống đất.
Tần Minh ngay lập tức thu hồi giới vực và nhân cơ hội cầm rìu đánh vào người Đặng Phàm.
Mọi thứ được diễn ra trong tích tắc nhưng Nhất Long đã phát hiện ra.
Đặng Phàm cảm thấy nguy hiểm nên sử dụng yêu hồn Phong Dực Ưng và bay vọt lên cao.
Nhất Long càng thêm ngạc nhiên và lo lắng cho Tần Minh :
" Không ngờ lại là Phong Dực Ưng, loài thú có tốc độ nhanh nhất các lọài yêu thú.
Tốc độ của nó có thể nói không có loài nào vượt qua ngay cả những yêu thú huyền thoại.
Cộng thêm bí pháp Nhãn Tâm Giảm Tốc thì ngay cả Nhất Sinh cũng ít có cơ hội thắng.
Tần minh, con làm sao đây?"
Tốc độ Đặng Phàm tăng lên đáng kể nhưng trước đó cũng đã trúng một rìu của Tần Minh, trên ngực xuất hiện một nhát chém hơi sâu và dài, máu bắt đầu chảy ra.
Đặng Phàm mỉm cười " là ta đánh giá thấp đệ rồi, nhưng đệ vẫn còn trúng bí pháp của ta, bây giờ ta cho đệ thấy sức mạnh thật sự của ta."
Đặng Phàm bay vọt xuống tung tuyệt chiêu " Phong Dực Trảm Thiên " ( Cánh gió cắt bầu trời ) với tốc độ giống như cái tên Phong Dực Ưng, bay xé cả gió, nhìn bằng mắt thường cũng không kịp.
Tần Minh vẫn sử dụng giới vực trọng lực tăng gấp 4 xung quanh mình 1 mét nhưng lần này đã thất bại.
Tốc độ Phong Dực Ưng quá cao cộng thêm bí pháp Nhãn Tâm Giảm Tốc, Phong Dực Ưng bay vào giới vực, cảm thấy có một cỗ trọng lực kéo xuống nhưng tốc độ của Phong Dực Ưng trong vòng 1 mét thì có đáng là gì, trong tích tắc dường như có sự hạn chế của Giới vực Trọng Lực.
Tần Minh trúng một chiêu rất mạnh từ Phong Dực Ưng, phung một ngụm máu, cả người quỳ xuống, ánh mắt mơ hồ xém chút bất tỉnh.
Trong lúc mơ hồ Tần Minh lại nghe giọng Xuân