Trên đỉnh núi, Thiên Sơn đang đứng trước một ngôi mộ nằm giữa cánh đồng hoa rất đẹp, tay cầm một bầu rượu uống một ngụm lại đổ xuống đất một ít và tâm sự trước ngôi mộ:
"Huynh đệ chúng ta từ nhỏ đã quấn quýt lấy nhau cho đến khi đại ca bị Tà Môn hãm hại liền phái người truy sát ta, ta khi đó thật sự quá nhỏ để suy nghĩ đúng sai, nếu khi đó phát hiện ca ca thay đổi tính cách đột ngột ta nên báo với sư tôn có lẽ khi đó sư tôn sẽ cứu được ca ca..ta.."
Nói đến đây nước mắt Thiên Sinh không còn kiềm chế nổi, bổng nhiên một cơn gió mạnh bay ngang qua gạt đi nước mắt trên mặt Thiên Sinh giống như có ai đang lau nước mắt cho hắn.
Thiên Sinh chợt mỉm cười:
"Đại ca, huynh yên tâm, ta nhất định sẽ cố gắng tu luyện để trở nên mạnh hơn nữa, khi đó ta sẽ diệt trừ bọn người Tà Môn báo thù cho đại ca, đây là lần đầu tiên ta uống rượu, không ngờ lại phải uống với tình cảnh này."
Hai ngày sau, Tô Uyển Nhi đã hấp thụ xong viên Băng Huyết Phượng Hoàng, nàng thấy Tần Minh đang hồi ở dưới đất, nàng liền dùng hồn lực để di chuyển Tần Minh lên giường rồi nàng tắm rửa, thay y phục, Tô Uyển Nhi trông như đã đẹp ra rất nhiều, làn da trắng mịn hơn trước.
Lúc này, tu vi của nàng đã đạt đến Phá Khí Cảnh Thất Tinh đỉnh phong.
Tắm rửa xong, nàng liền đi bẩm báo với Huyền Như Ngọc và Nhất Long tình hình của Tần Minh.
Cả 3 người đi xem Tần Minh.
Lúc này trong thức hải của Tần Minh.
Tần Minh đang ngồi nhắm mắt tu luyện thì nghe tiếng của rùa nhỏ:
"Ca ca, ca nhìn đệ và Tiểu Thanh xem."
Tần Minh mở mắt ra nhìn, trên mai rùa nhỏ xuất hiện những hoa văn rất đẹp, còn cánh của Thanh Ngọc Khát Lang thì trở nên sáng bóng nhìn rất cứng cáp.
"Hiện giờ ca ca có thể sử dụng Cách Không Trọng Lực tăng giảm gấp 10 lần với tối đa hai người ở giới hạn phạm vi là 12 mét, còn sử dụng với một người là 15 mét.
Thân thể của ca ca cũng trở nên rất cứng cáp, những đòn đánh thông thường của vũ khí sẽ không làm trầy xước ca ca đâu." - Rùa nhỏ nói rõ tình hình cho Tần Minh.
Tần Minh xoa đầu rùa nhỏ và Thanh Ngọc Khát Lang và nói:
"Khi thi đấu và đánh nhau thì cường giả nào lại sử dụng những đòn đánh không có hồn lực cơ chứ."
Tần Minh đang nói chuyện với rùa nhỏ thì nghe tiếng động trong phòng khiến Tần Minh tỉnh giấc.
Tần Minh mở mắt thì thấy tất cả mọi người đã tập trung ở trong phòng Tô Uyển Nhi.
Xuân Tử vẫn luôn ngồi trực tiếp trên giường:
"Nhị ca tỉnh rồi!"
Nhất Long lên tiếng:
"Càng ngày thời gian Tần Minh khi hấp thụ luồng ánh sáng đó rồi tỉnh dậy càng lâu, bây giờ nếu đã hoàn thành sứ mệnh ở đây rồi chúng ta lập tức lên đường trở về môn phái.
Thiên Sinh, nếu con có việc ở Trần Gia thì có thể ở lại để xây dựng lại Trần Gia, ta sẽ thông báo cho trưởng môn sư huynh một tiếng." - Nhất Long nhìn Thiên Sinh.
Thiên Sinh chấp tay cung kính đáp:
"Thưa sư tôn, con đã bàn bạc lại với phụ thân, xưa nay con không có ý nắm giữ Trần Gia, con đã giao Trần Gia lại cho phụ thân quản lý, con rất muốn trở nên mạnh mẽ hơn để sớm ngày tiêu diệt Tà Môn để báo thù cho đại ca của con."
Nhất Long gật đầu:
"Tốt, thế thì tất cả hãy thu dọn đồ đạc trở về Thiên Đạo Môn."
Thiên Sinh lại lên tiếng:
"Thưa sư tôn, con còn có một chuyện bẩm báo."
Nhất Long mĩm cười:
"Con cứ nói."
Thiên Sinh lễ phép:
"Thưa sư tôn, khi con ở trên núi cúng bái đại ca thì phát hiện có một đóm lửa màu đỏ ở giữa núi, sức nóng của nó rất cao, ta sợ là một loài hung thú có thể làm hại bách tính, mong sư tôn xem xét."
Nhất Long kinh