Hà Hồng Liên trong bí cảnh đã bị đưa vào phủ của La Mã Ngưu, nàng phải hầu hạ cho các thê thiếp của hắn.
Bữa tối hôm đó, La Mã Ngưu đi ngang qua kho chứa củi, hắn thấy Hà Hồng Liên vẫn còn đang ngồi chẻ những thanh củi ,hắn ta từ đằng sau ôm chằm lấy Hồng Liên.
Hồng Liên vùng cố gắn vùng vẫy và với lấy cây búa đánh trúng vào đầu hắn.
Hà Hồng Liên hoảng sợ, nàng chạy thục mạng ra ngoài phủ bằng cửa sau, lúc này trong phủ đã có lính canh nghe tiếng động nên đi đến phòng củi xem thì phát hiện ra xác của La Mã Ngưu, hắn ta hô to rằng có người mưu sát La Mã Ngưu, tất cả binh lính lục soát cả phủ và phát hiện Hà Hồng Liên đã bỏ trốn, cả phủ liền truy nã Hà Hồng Liên.
Hà Hồng Liên lúc này chạy bán sống bán chết, chạy một mạch đến sáng thì gục mã tại bìa rừng.
Khi nàng mở mắt tỉnh dậy thì thấy một cậu nhóc đang ngồi nhìn mình, Hồng Liên hoảng hốt lui người về phía gốc cây.
Cậu bé nở nụ cười ngây thơ và đưa cho Hồng liên một nắm cơm, Hồng Liên liền đưa tay lấy và ăn lấy ăn để, cậu bé thấy vậy liền đưa thêm cho nàng một nắm cơm và một bình nước, Hồng Liên lúc này mới không còn cảnh giác với cậu bé.
Cậu bé đem mớ củi vừa nhặt được vác lên vai và cặm cụi đi về.
Hồng Liên ngước nhìn theo và hỏi :
"Cậu tên gì là gì? Làm sao để sau này ta có thể đền ơn cho cậu?"
Cậu bé ngước nhìn ra sau và lại nở nụ cười ngây thơ hiền dịu :
"Ta tên là Tần Minh, tỷ không cần trả ơn cho ta, chỉ là hai nắm cơm mà thôi.
"
Cậu bé nói xong liền tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này Hà Hồng Liên mới chợt nhớ ra đây chính là quá khứ mà nàng đã trải qua, nước mắt nàng lúc này không ngừng trào ra :
"Ta nhớ ra rồi, Tần Minh, huynh chính là cậu bé đó.
"
Hà Hồng Liên lúc này mở mắt ra và thoát khỏi ảo cảnh, trước mặt nàng là hai cặp trảo thủ màu tím, một đôi đeo ở tay và một đôi đeo ở chân, nàng ôm hai cặp trảo thủ đó quay trở về làn khói màu hồng.
Ở ngoài bí cảnh, nhóm người Tô Uyển Nhi rất lo lắng cho Hà Hồng Liên, nàng tính đi vào trong tìm Hồng Liên liền bị Tần Minh ngăn lại :
"Muội vào trong không những không tìm được muội ấy vì bí cảnh đưa mỗi người đến một nơi khác nhau, trái lại muội sẽ có nguy cơ gặp nguy hiểm.
"
Tô Uyển Nhi rưng rưng nước mắt, lúc này Hà Hồng Liên từ trong bí cảnh bước ra.
Tô Uyển Nhi chạy lại ôm lấy muội ấy và hỏi han đủ điều.
Các vị trưởng lão cùng Lưu Thanh Thư chưởng môn thấy các đệ tử đã đi ra đầy đủ liền thu hồi thần thức và tạo lại minh văn, làn khói hồng lúc này đã biến trở lại thành khối đá, dây xích từ từ bò lên và khoá tảng đá lại.
Làm xong, trên vẻ mặt của các vị trưởng lão và chưởng môn đều hiện lên vẻ mặt mỏi mệt.
Các trưởng lão và Lưu Thanh Thư trưởng môn đến bên đám đệ tử, chưởng môn lên tiếng:
"Các con hãy cho ta xem các con đã thu hoạch được những gì?"
Mọi người đều lấy ra những món đồ mà mình nhận được ở bí cảnh.
Của Hà Hồng Liên là bộ Ảnh Tử Trảo giúp người sử dụng có thể tuỳ ý sử dụng, khi động niệm thì bộ ảnh thủ trảo sẽ bung ra ngay tức khắc, còn không có ý sử dụng vì chúng sẽ biến về hình dáng giống một bộ bao tay và chân bằng Tử Thiết có thể chống đỡ được vũ khí, đặc biệt là chúng rất nhẹ và sắt bén, nếu đủ sức mạnh hồn lực thì chúng có thể cắt cả Huyền Thiết.
Đặng Phàm thì nhận được một thanh Bạch Sương Kiếm, một thanh kiếm rất mỏng nhưng dẻo dai giúp cho người sử dụng có thể tấn công chớp nhoáng theo mọi đường cong hay