Xuân Tử nắm tay Tần Minh : " Sư huynh, huynh có bị thương không?"
Tần Minh gãi đầu : " Ta không sao, không hiểu sao ta bị đánh xong bây giờ lại thấy càng thoải mái.".
Xuân Tử mừng rỡ la lên : " A! Huynh thăng lên Thông Mạch cảnh rồi!"
Tần Minh mới phát giác ra : " Đúng rồi, ta tiến giai rồi, đúng là trong hoạ có phúc, hahaha.".
Thiên Sinh nhìn qua Tần Minh hỏi Xuân Tử :" Sử muội, đệ ấy là..?"
" Đại sư huynh, sư tôn vừa nhận Tần Minh là đệ tử, giờ huynh ấy là nhị sư huynh của ta.".
Xuân Tử giới thiệu qua Tần Minh cho Thiên Sinh xong nhìn đám Trần Húc : " Bọn chúng thấy đại sư huynh làm nhiệm vụ không ở trong môn phái nên ăn hiếp muội và nhị sư huynh, còn nói là không muốn cho nhị sư huynh ở lại Thiên Đạo Môn.".
Thiên Sinh nghe thấy, ánh mắt giận dữ đi tới đám Trần Húc : " Lý nào là vậy! Còn dám ức hiếp sư đệ sư muội của ta!".
Trần Húc chân run rẫy cố chấp: " Không phải đâu Thiên Sinh sư đệ, ta chẳng qua là muốn ôn luyện võ đạo với Tần Minh sư đệ thôi, môn phái của ta có quy định, chuyện luyện võ của các đệ tử với nhau môn phái không quản mà."
Thiên Đạo môn có quy định các đệ tử tự do rèn luyện, đánh nhau không để xãy ra chết người hoặc thương tổn quá nặng sẽ không truy cứu để các đệ tử dễ mau tiến bộ.
Thiên Sinh tay giơ nắm đấm : " Thế thì đệ xin thỉnh giáo võ thuật của các vị sư huynh.".
Trong nháy mắt, 5 người Trần Húc bị Thiên Sinh đánh bầm dập.
Lúc này trong đầu 3 người Trần Sinh, Tần Minh, Xuân Tử vang lên tiếng của sư tôn : " Các con đến phòng ta.".
Thiên Sinh ngừng đánh cùng Tần Minh, Xuân Tử đi đến phòng Nhất Long, Khi đi Xuân Tử không quên làm mặt trêu ghẹo đám Trần Húc .
Phòng Nhất Long
" Tham kiến sư tôn".
Ba người Thiên Sinh chấp tay cúi đầu trước Nhất Long.
" Tần Minh, con biết chữ không?" Nhất Long ân cần hỏi Tần Minh.
" Thưa sư tôn, đệ tử mồ côi cha mẹ, nhà lại nghèo nên chưa từng đi học." Tần Minh thật thà trả lời.
Nhất Long mĩm cười hiền từ : " Vậy từ mai, sau khi luyện võ xong, mỗi tối con Thiên Sinh và Xuân Tử qua đây, ta dạy chữ cho con.".
Tần Minh mừng rỡ cúi đầu đa tạ sư tôn
Xuân Tử phùng má phản đối : " Sư tôn, biết chữ rồi!."
Nhất Long gõ đầu Xuân Tử : " Học chưa bao giờ là đủ, biết rồi thì biết nhiều hơn, còn Thiên Sinh,ta sẽ dạy thêm trận pháp cho con, sau này 2 đứa học chữ xong ta sẽ dạy thêm trận pháp, các con cố gắng mà học.".
Nhất Long nhìn Thiên Sinh : " Thiên Sinh, sao con về sớm vậy, nhiệm vụ như thế nào? Có hoàn thành hay không?"
Thiên Sinh cung kính : " Bẩm sư tôn, yêu thú quá mạnh, một mình đệ tử không thể hoàn thành nhiệm vụ, mong sư tôn trách phạt.".
Nhất Long bước xuống ôn tồn nhìn Thiên Sinh : " Minh Dương ( dê) là yêu