Phong Thanh Dương đưa cô đi chơi khắp nơi trong thành phố, bọn họ đến những địa điểm mà cô chưa được đến, ai gặp cũng ngưỡng mộ tình yêu của bọn họ.
Tối đến tại một căn phòng cao nhất của một nhà ăn sang trọng.
Hai người ngồi đối diện với nhau bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài là cảnh về đêm của thành phố thơ mộng, trên bàn trước mặt bọn họ có hoa, có nến, có đèn, có những đồ ăn ngon thật lãng mạn.
Cô đang say đắm trong những sự bất ngờ thì giọng nói khàn khàn của người trước mặt lại nói.
"Sao! em thích không? những thứ này đều là anh đặc biệt chuẩn bị riêng cho em đấy"
"Có, em thích lắm"
Cô cười hạnh phúc, hai người cùng rót rượu vang ra ly uống cùng nhau rồi ăn những món ăn ngon, đột nhiên Trần Anh Thư đang ăn thì đèn trong phòng bỗng tắt vụt đi, cả khắp thành phố cũng đều chìm trong bóng tối.
Trần Anh Thư hoảng hốt đứng dậy khỏi ghế thì lại sa vào thân thể to lớn.
"Có chuyện gì xảy ra vậy! mất điện sao?"
Thấy giọng điệu sợ hãi của cô Phong Thanh Dương xoa lưng cô vỗ về.
Đợi tới khi cô bình
bình tĩnh lại nhìn qua khung cửa sổ ở bên cạnh bàn ăn của bọn họ thì thấy trên bầu trời đêm đen tối là vô số những chiếc máy bay đang bay chiếu sáng trên bầu trời xếp thành hình trái tim rồi lại trở thành chiếc nhẫn đeo vào tay, tất cả đều là những tạo hình của chiếc máy bay.
Đẹp quá đi!
Trong lòng cô cảm thán, ánh mắt lấp lánh nhìn ngắm sau một màn đó ánh điện lại bắt đầu thắp sáng cô liền quay lại thì bất ngờ hơn khi thấy Phong Thanh Dương đang quỳ trước mặt của cô, trên tay còn cầm một hộp nhẫn mở sẵn, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh.
"Trần Anh Thư em đồng ý làm vợ anh nhé"
Có thể nói là sự việc diễn ra quá bất ngờ, cô đưa tay bịt miệng.
Thì ra tất cả những thứ tuyệt đẹp kia đều là do anh chuẩn bị dành riêng cho cô, đứng trước lời cầu hôn chân thành của anh lòng cô vui sướng rạo rực không có thể gì diễn tả nổi.
Phong Thanh Dương cất giọng trầm ấm, khàn khàn ôn nhu nói với cô "Trần Anh Thư.
Anh hứa với em anh sẽ là một người chồng tốt, sẽ là người yêu thương em nhất không bao giờ có lỗi với em, em đồng ý làm mẹ của các con anh nha"
"Em đồng ý"
Lời cầu hôn vụng về, lời đồng ý gấp gáp.
Hai người trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào.
Không lâu sau thì thông tin cưới của hai người được đưa lên báo truyền tin khắp thành phố.
Trần gia thì vừa mừng vừa hụt vì vừa mới đón con gái về đã phải gả cô đi cho người ta, còn Phong phu nhân bà thì nóng vội cho