"Cậu nói sao?"
"Hôm qua vì đi vệ sinh nên về sau mọi người, mình đã thuê phòng ở gần khách sạn gần đó nghỉ qua đêm"
Thấy Trần Anh Thư nói xong thì Lâm Yến Chi thở phào nhẹ nhõm, tất cả những nỗi lo lắng trong lòng như được chuốc bỏ.
"Trần Anh Thư, vậy mà mình còn tưởng...!Thôi, không sao là tốt rồi"
Thoáng tí mà một ngày nghỉ đã trôi qua rất nhanh.
Hai cô nàng nằm lười biếng trên chiếc giường yêu quý, hết ăn vặt rồi lại xem phim.
Đột nhiên Lâm Yến Chi ngồi dậy, Trần Anh Thư hỏi.
"Lâm Yến Chi, sao thế?"
"Trần Anh Thư, cậu đã đi làm được một tuần rồi mà vẫn chưa có bộ quần áo công sở nào đẹp cả"
"Ý cậu là..."
Lâm Yến Chi đứng bật dậy.
Cầm lấy tay Trần Anh Thư kéo đi.
"Đi với mình"
Không nói không rằng, hai cô nàng lại kéo nhau đi đến trước cửa hàng quần áo lớn.
"Trần Anh Thư, cậu thích bộ nào thì mua bộ đó, mình trả tiền, ai lại để cho bạn mình xấu xí được chứ"
"Yến Chi, nhưng mà..."
Chưa thể từ chối thì cô đã bị kéo vào bên trong, đập vào mắt cô là một không gian choáng ngợp với vô số những đồ hiệu đẹp mắt, sau rất lâu thì hai người đã bước ra với rất nhiều túi to túi nhỏ trên tay.
Trần Anh Thư mặc một chiếc váy trắng bó sát trễ vai ôm trọn body hoàn hảo, còn Lâm Yến Chi mặc một cái màu xanh lam với phần lưng trần trắng nõn.
Không quá lồng lộn nhưng hai cô nàng cá tính cũng đủ để bao ánh mắt gục ngã.
Mua sắm xong, hai người tiếp tục đi chơi, đi làm đẹp đến khi tối mới về nhà.
Sáng hôm sau.
Tại tập đoàn Phong Thị.
Trần Anh Thư đi đến công ty, vừa bước vào đã thấy những ánh mắt của mọi người nhìn mình đầy khó chịu, cô không hiểu chuyện gì đang sảy ra thì đã có những tiếng xì xào to nhỏ.
"Là cô ta sao?"
"Hình như là cô ta"
"Thật không vậy, không ngờ được luôn.
Nhìn cô ta hiền lành vậy mà lại là loại người đó sao?"
"Đúng là loại phụ nữ không ra gì"
"Ba mẹ cô ta biết chắc là đẹp mặt lắm"
Ai nấy cũng hướng ánh mắt về phía cô mà bàn tán, cô khó hiểu nhíu mày nhẹ.
Chẳng hiểu cái quái gì đang sảy ra thì lại thấy Hoàng Kiểu Vi từ đâu bước tới, khuôn mặt trang điểm đậm, hoà nhã đến bên, đặt tay lên vai cô như đang trấn an.
"Trần Anh Thư, dù có chuyện gì sảy ra thì vẫn còn có chị.
Em đừng buồn quá"
Trần Anh Thư lúc này chính thức là một người tối cổ, đứng cùng với Hoàng Kiều Vi lại là tâm điểm để mọi người để ý.
"Hoàng Kiều Vi, chị nói gì tôi không hiểu"
"Sao cơ, em vẫn chưa biết chuyện sao? Trên trang mạng của công ty đang có thông tin của em đó, ai cũng biết chuyện hết rồi.
Em mau mở lên