"Cậu nói sao?"
Lâm Yến Chi kích động đứng bật dậy khỏi ghế nhìn Trần Anh Thư.
Mọi người xung quanh cũng nhìn lại hai người với ánh mắt khó hiểu.
Hoá ra sau khi đi làm về hai cô bạn đã rủ nhau đi ăn tối ở ngoài, mãi đến lúc ngồi ăn Lâm Yến Chi mới bật điện thoại lên thì nhìn thấy tin tức của Trần Anh Thư trên mạng liền hỏi cô.
Ban đầu Trần Anh Thư không định nói nhưng trước những câu hỏi dồn dập của Lâm Yến Chi, cô đành phải kể ra hết sự thật.
"Trần Anh Thư, sao lúc về cậu không nói với mình.
Chẳng lẽ mình là bạn thân với nhau mà cậu không tin tưởng mình sao?"
"Lâm Yến Chi, chỉ là mình không muốn cậu phải lo lắng nên..."
Lâm Yến Chi ngồi xuống ghế, khoanh tay trước ngực.
"Chuyện cậu bị đem lên mạng như vậy mà anh ta không có phản ứng gì sao? Dù sao người ngủ với cậu tối hôm đó cũng là anh ta, dù không thấy mặt chẳng lẽ anh ta không thấy nhột.
Trần Anh Thư, mình thấy cậu quá hiền rồi, khoản nợ lớn như vậy cho cậu làm trợ lý riêng là muốn hành hạ cậu sao?"
Lâm Yến Chi nói hết những bức xúc trong lòng ra ngoài.
Trần Anh Thư không ngờ cô bạn thân vì chuyện của cô mà còn lo bức xúc hơn cô.
"Dù sao anh ta cũng là tổng giám đốc, chúng ta không nên đắc tội thì hơn"
"Nhưng mà bọn họ đăng cậu lên mạng như vậy..."
Lâm Yến Chi đang định nói tiếp thì đột nhiên dừng lại, nghĩ đến việc Trần Anh Thư khó khăn lắm mới xin được việc nếu làm lớn chuyện lên thì e rằng cả công việc lẫn danh dự cũng không còn.
"Dù sao thì việc cũng sảy ra rồi, coi như là mình xui xẻo"
"Cậu nói vậy thì mình cũng cạn ngôn"
Suy đi nghĩ lại thì hai cô bạn vẫn phải ăn hết số thức ăn đã gọi trên bàn sau đó về nhà.
Những ngày tháng tiếp theo của cô trợ lý mới Trần Anh Thư thật sự là những chuỗi ngày ác mộng với tên ác ma như Phong Thanh Dương.
Quả là như cô đã dự đoán ban đầu.
Vì Phong Thanh Dương là một người khá khó tính, đã thế sai vặt cô như con ở, thế này thì ai mà chịu nổi chứ.
Trần Anh Thư mặc một một chiếc áo khoác ngắn, chân váy chữ A, không hẳn là sang xịn mịn cho lắm nhưng với vóc dáng thon gọn của cô thì quả là hoàn hảo và có sức hút.
Đứng trước người đàn ông với thân hình cao lớn kia.
"Ngày đầu đi làm, chậm 3 phút rồi" anh nhìn đồng hồ trên tay rồi trách tội cô.
"Tổng giám đốc, tôi xin lỗi, hứa với anh sẽ không có lần sau?"
Và kết quả của ngày hôm đó là:
"Trợ Lý Trần, mau đi lấy coffee cho tôi"
"Vâng, tổng giám đốc"
"Trợ lý Trần, đi sang phòng tài vụ lấy danh sách thu mua tháng này sang cho tôi"
"Trợ lý Trần, đi báo cáo cho quản