Chiếc xe hơi sang trọng của Phong Thanh Dương đậu ngay trước biệt thự riêng.
Rõ ràng là anh nói đưa cô về mà lại đưa cô đến đây.
Thấy Trần Anh Thư có vẻ khó hiểu nhìn mình thì Phong Thanh Dương hất cằm lại phía biệt thự nói với cô.
"Kể từ bây giờ em sẽ ở đây"
Trước câu nói của anh cô không thể tránh khỏi sự bất ngờ trong ánh mắt.
"Ở đây sao?"
"Đúng vậy, em là người của tôi thì nhất định phải ở với tôi chứ, đúng không?"
Từ khi nào mà người của anh lại phải ở với anh chứ, cũng đâu phải người nhà, chỉ là người tình thôi.
Nghĩ đến ở với anh đã không thể huống hồ cô không nên bỏ mặc bạn của mình, hai cô bạn thân đã ở với nhau lâu như vậy đột nhiên cô bỏ đi thì có được gọi là mê trai bỏ bạn không chứ.
"Em như vậy là không muốn ở với tôi sao?"
"Phong Tổng.
Tôi nghĩ như vậy không hay cho lắm? dù sao thì tôi cũng đang ở với bạn mình đột nhiên mà chuyển đến đây thì..."
Bây giờ cô không biết phải giải thích sao cho anh hiểu.
Cô chỉ biết đơn giản là bản thân không thể ở cùng anh được.
"Tôi nói rồi nếu em không nghe lời...."Âm thanh của anh kéo dài "Thì tôi không chắc chắn em sẽ được yên ổn đâu"
Trần Anh Thư đứng trước những lời dọa nạt của Phong Thanh Dương chỉ biết sợ hãi, chán cô sớm đã xuất hiện một lớp mồ hôi mỏng.
Cô nói.
"Nhưng mà"
"Đồ của em tôi đã cho người đen đấy đây hết rồi..."
"Hả"
Cô có hơi bất ngờ, nước đi này của anh không thể nhường trước được.
Trong lúc cô đang nghĩ không biết nên ăn nói như thế nào với cô bạn thân của mình thì anh đã sớm mở cửa xe cho cô.
"Vào nhà đi!"
Trần Anh Thư liếc nhìn ánh mắt của anh rồi miễn cưỡng bước ra khỏi xe cùng anh đi vào bên trong căn biệt thự.
Cô biết đây là biệt thự riêng của anh nhưng cô vẫn tò mò về gia đình anh.
Trần Anh Tư đang bước đi sẵn tiện nhìn ngắm xung quanh cảnh vật ở khuôn viên của biệt thự thì bàn tay của cô đột nhiên truyền tới cảm giác ấm áp bao trùm lấy, cô nhìn lại thì thấy anh đang đưa tay ra nắm lấy tay cô mà dắt đi.
Như thể sợ lạc mất cô, anh nắm thật chặt không có ý định buông bỏ, trước hành động ấm áp này của anh cô thấy bản thân có chút xiêu lòng.
Bước vào bên trong biệt thự đã thấy có vài người đang đứng sẵn khẽ cúi đầu.
"Chào Phong thiếu gia, chào Tiểu Thư"
Ban đầu bọn họ chào anh cô còn nghe được, đột nhiên chào tiểu thư cô có hơi khó hiểu, chẳng lẽ bọn họ đang chào cô.
Một nhân viên nhỏ bé như cô vậy mà là Tiểu Thư cơ đấy.
Trần