Cô lắc đầu không ngừng để trối từ hành động ấy của anh, đôi môi đỏ mọng run lên, cô đưa đôi tay nhỏ kéo tay anh ra nhưng lại bị anh bắt lấy, hay tay cô dường như bị một tay anh khoá trụ lên trên đỉnh đầu.
Ở bên trong anh tiếp tục xoa bóp nhịp nhàng cặp ngực của cô, mỗi một lần anh tiến tới đều như một con rắn luồn lách bên trong cơ thể thành một luồn điện xung quanh, người cô run lên.
Chất giọng ấm áp khàn khàn của anh lại vang lên, anh ghé sát vào tai cô thở dốc.
"Em trả lời tôi đi...em có yêu tôi...."
"Tôi...ư..."
Bàn tay bóp lấy một bên ngực tròn trịa lại rất vừa vặn, một ngón tay điêu luyện của anh chấm lên đ.ỉnh mầu hồng đùa bỡn khiến giọng nói của cô biến chất.
"Tổng giám đốc....tha cho tôi đi...a..."
Anh bóp mạnh hơn, nhào nặn mạnh hơn khiến đôi mắt cô đờ đẫn.
Mỗi lần cô có ý định cầu xin thì lòng anh như thích thú, anh thích cảm giác đó, thích cảm giác được bắt nạt cô, muốn nghe những dư âm phát ra trong khuôn miệng nhỏ.
"Trần Anh Thư, tôi rất...rất thích em...nếu như em rời xa tôi thì tôi rất nhớ...em có biết không~"
"A...a...tôi...ư"
Hành động của anh khiến cô không thể trả lời được mà liên tục gật đầu, có vẻ đã rất nghe lời.
"Tổng giám đốc, em xin anh...chúng ta không thể...ở đây là..."
Gương mặt anh thoáng chút tà mị, đôi lông mày sắc bén khẽ động, bờ môi mỏng cong lên mà nhếch nhẹ.
"Em yêu tôi?"
"Ưm...yêu...yêu anh" Chỉ muốn anh buông tha, cô nhắm mắt trong đôi gò má đỏ lên một màu mà gật đầu liên tục với anh.
"Ha~"
Anh thả lỏng tay cô ra, cô cứ ngỡ như đã thoát được một kiếp nạn thì lại thấy anh kéo hết áo của mình cùng với áo ngực cao lên đến chiếc cổ nhỏ.
Cảnh mộng được phơi bày ra trước mặt anh.
Không nhanh không chậm anh đã cúi xuống m.út lấy một bên.
Hai tay bóp lấy eo cô để cô không thể thoát khỏi.
Đầu lưỡi đảo qua lại với đỉnh màu hồng xinh đẹp khiến cô điêu đứng ngay khoảnh khắc này...
Đôi mắt cô tê dại cúi xuống nhìn người đàn ông nào đó đang hành động với quả bồng đào của mình như một đứa trẻ tinh nghịch.
Người đàn ông này...cuồng bạo thế này sao?
Những tiếng **** *** vang lên, anh hết ngậm bên này rồi lại chuyển sang bên kia.
Đến khi đã đủ lâu thì cô mới nhẹ nhàng chạm tay vào đầu mà vuốt tóc anh.
"Anh thích nó sao?...Muốn không?"
Đôi mắt đỏ hoe nhìn vào đôi mắt thâm sâu không có nhiệt độ.
Thấy cô hỏi câu đó khiến anh cũng bất ngờ ngước lên nhìn, một cô gái liên tục phản kháng bây giờ lại hỏi anh có muốn không sao!
"Tiểu yêu tinh này...thật dam dang..."
"Em...không có..."
Phong Thanh Dương lật người cô lại, vì sợ ngã nên hai tay cô trống xuống bồn rửa mặt, đối diện với gương lớn nhìn