Sau nhiều trận yêu cuồng nhiệt trong nhà vệ sinh thì cô và anh cũng trở về đến phòng làm việc.
Ngồi ở ghế có vẻ như cô đang tức tối gì đó mà chỉ ngồi yên không thêm nói chuyện gì với anh, cứ mỗi lần anh nhìn là cô lại quay mặt đi chỗ khác.
"Em sao thế, dỗi sao?"
"Thưa tổng giám đốc, ai mà có quyền dám giận dỗi anh..."
Cô hằn học nói, khoé mô cong lên.
Bây giờ cô gái nhỏ nào đó cũng dám đanh đá cãi khéo với anh nữa cơ! Nhưng mà cũng có chút đáng yêu khiến anh bật cười.
Phong Thanh Dương tiến lại chạm vào vai nhỏ thì cô liền lập tức nhún vai không muốn cho anh chạm vào mình, khắp người cô bị anh làm cho ê ẩm nên không nổi cáu mới lạ, cô cảm thấy bản thân như vậy là quá hiền rồi.
Bây giờ có lẽ hai bọn họ trãi qua nhiều cuộc yêu thân thể nên cái khoảng cách trước kia cũng không còn mà thay vào đó là sự rung động, như những cặp đôi khác đó chính là một cuộc tình chớm nở.
Bây giờ ai cũng biết là hai người bọn họ đang yêu nhau thì có gì đâu mà phải ngại.
"Anh Thư, anh xin lỗi mà..."
Từ khi nào mà tên tổng giám đốc này lại xưng hô với cô sến súa như vậy khiến cô thật sự không quen, tay chân nổi da gà lên.
Trước những câu nói đường mật cưa cẩm của anh cô vẫn không phản ứng gì.
Anh lại hiền như vậy, chắc chắn là còn có âm mưa, cô vờ như không biết gì chỉ ngồi yên gõ máy tính.
Đang trong tư thế không cảnh giác thì đột nhiên anh kéo tay khiến cô ngã nhào cơ thể xuông đùi anh.
Tiếng "Bẹt" vang lên, anh vỗ mông của cô rồi buông ra những lời trách móc.
"Anh Thư, có phải em thấy tôi có tình cảm với tôi nên em không thèm để ý đến tôi nữa phải không? Em hư quá, người yêu của tôi là phải ngoan một chút mới dễ yêu chứ"
Ai mà cần anh dễ yêu chứ! bản thân cô chưa bao giờ phải làm theo ai bất cứ việc gì, vậy mà lại bất lực vì anh.
Khuôn mặt cô nhăn nhó, h.ạ thân cô bị anh hành hạ cả buổi còn chưa kịp phục hồi mà lại còn thêm cái vỗ mông mạnh bạo đó.
Ngay lúc này cô chỉ muốn bản thân mình có võ công mà xông lên đánh cho anh tơi bời hoa lá khiến ba mẹ không nhận ra.
"Tổng giám đốc..." Cô mím chặt môi nhỏ đến ửng hồng.
"Gọi là anh yêu đi" Anh nửa đùa nửa thật yêu cầu cô nói.
"Hả.
Anh nói gì?"
"Gọi là anh yêu đi, tối nay anh tha cho"
Chết tiệt, đe doạ như vậy có nghĩa là tối anh sẽ còn hành hạ cô nữa sao? Cả ngày đã hoạt động mệt mỏi rồi mà anh còn có sức để vật lộn.
Mấy cái từ ngữ đó nghĩ đến thôi cô cũng dị ứng rồi chứ đừng bảo là cô