Edit : Linhxu
“Nam Cung Triết! !”
Nam Cung Phiêu đứng trước cửaTưởng Niệm bar, rống lớn về phía sàn nhảy.
Trogn góc sáng, Nam Cung Triết đang ôm một mỹ nữ, răng nanh vừa vươn ra, nghe thấy thanh âm của nàng, lập tức thu răng nanh về, âm thầm nhướng mắt lên, nghiêng đầu nhìn nàng.
Nam Cung Phiêu đi đến bên cạnh hắn, vừa kéo tay hắn, vừa trừng mắt gầm lên: “Ngươi theo ta ra ngoài! !” Tuy rằng tức giận, nhưng nàng tuyệt đối sẽ không làm chuyện ngu xuẩn ảnh hưởng tới sinh ý.
Tay kia cảu Nam Cung Triết thì bị kéo lấy, mỹ nữ không hờn giận trừng mắt lườmNam Cung Phiêu: “Cô dựa vào cái gì để dẫn hắn đi!”
“…” Nam Cung Triết liếc mắt ngắm nữ nhân một cái, ánh mắt trở lại trên người Nam Cung Phiêu.
Nam Cung Phiêu trừng mắt nhìn nữ nhân, dựng thẳng ngón tay lên chọc chọc vào vai trái của nàng, hung ác rống to: “Chỉ bằng tôi là bà chủ của tưởng niệm!” Tay dùng sức một cái, kéo Nam Cung Triết đến bên cạnh mình.
Nữ nhân không chút nào yếu thế, lại kéo Nam Cung Triết trở lại, trừng mắt với nàng: “Tôi dùng tám mươi vạn mua hắn, đêm nay hắn là nam nhân của ta.”
“Tôi đưa một trăm vạn cho cô – lập tức buông tay, hắn là nam nhân của tôi! !”
“…”
Một lần vung tay một trăm vạn, không khỏi khiến Nam Cung Triết kinh ngạc trừng to mắt, đến ngay cả đám soái ca trong tưởng niệm nghe thấy lời này cũng sợ tới mức há hốc miệng, bọn họ không nghe nhầm chứ? Bà chủ dùng một trăm vạn mua A Triết?
Oa oa! Hôm nay gì ngày a? Đến bà chủ cũng không cần tiền? ?
“Tôi không cần tiền, tôi chỉ cần người!”
“Cho dù không cần tiền, thì người đàn ông này cũng là của tôi! !” sư tử Hà Đông rống một tiếng, thân ảnh kiều nhỏ trực tiếp nhấc Nam Cung Triết lên văn phòng lầu hai, đóng sầm cửa phòng lại.
Nam Cung Phiêu phẫn nộ kiễng chân, kéo lấy áo của hắn, trừng mắt nhìn hắn: “Ngươi chính là KING! ! Kẻ thù giết cha của ta!”
Nam Cung Triết rũ mắt xuống, nhìn chăm chú vào nàng, trầm giọng hỏi: “Thì sao?”
“Ta sẽ không bỏ qua cho ngươi, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi! !”
Đại chưởng mạnh mẽ nắm tay nàng, hồng mâu nheo lại, nở nụ cười tà ác: “Biết điều này không có tác dụng gì với em, A Phiêu!”
“Nói! Mẹ ta ở đâu! !”
“Được, tôi mang em đi!”
Nam Cung Triết vươn tay lên, tập trung linh khí, vẽ một vòng tròn trên không trung, một khoảng không màu đen xuất hiện. Nam Cung Triết mạnh mẽ ôm lấy Nam Cung Phiêu, đi vào thông đạo không gian.
“!”
Thông đạo vừa biến mất, Snow, Lam Dã, AG đá văng cửa văn phòng ra, không thấy bóng dáng hai người, ảo não nhăn mi lại.
Snow đánh một quyền lên vách tường, thấp giọng rủa một câu: “Đáng giận! Ca ca đã mang A Phiêu đi.”
Lam Dã quay đầu lại nhìn AG, sốt ruột hỏi: “Làm sao bây giờ? Sứ giả!”
AG nhăn mi lại: “Tôi lo lắng hắn sẽ biến A Phiêu thành ma cà rồng.”
Snow tiến lên vài bước, nhìn nàng: “Không phải cô nói có biện pháp đối phó với ca ca sao?”
“Tôi có biện pháp, nhưng không nhất định thành công.” AG ngồi trên bàn, “Đã hơn một trăm năm, sự thù hận của KING với Chân Mịch vẫn không giảm, hắn tất nhiên sẽ đối phó với A Phiêu. Nếu theo như anh nói, King nảy sinh cảm tình với A Phiêu, thì có thể sẽ có chuyển cơ.”
“Bây giờ không phải vấn đề này, hiện tại A Phiêu đang muốn giết hắn, báo thù cho cha nàng!” Lam Dã nói ra điều mấu chốt, “A Phiêu tuyệt đối không phải đối thủ của KING!”
Snow nhăn mi lại, rũ mắt xuống: “Sứ giả, tôi trở về lâu đài Dracula xem A Phiêu và mother. Khi nào partner của cô đến, Lam Dã sẽ đưa các người tới tìm tôi.”
Lam Dã giữ chặt Snow, lắc đầu: “Không, KING sẽ không bỏ qua cho anh.”
Snow cười nhẹ, vỗ vỗ bờ vai hắn: “Nếu thượng đế muốn tiêu diệt con quái vật nhửa ma cà rồng như tôi, thì xin anh hãy đưa A Phiêu về lam hải tộc, làm cho nàng quên đi mọi chuyện, vĩnh viễn không thể bị ca ca tìm được.”
“Snow điện hạ!”
“Ta lấy danh nghĩa huyết tộc thề, dùng sinh mệnh bảo hộ cho sự an toàn của nàng!” Snow liếc mắt ngắm AG một cái, dần dần xoay người, đi đến bên cửa sổ.”Hoắc” một tiếng, đôi cánh hai màu trắng đen bỗng nhiên xuất hiện, thân ảnh cao lớn lao ra ngoài cửa sổ, biến mất trong bóng đêm…
Hai người nhìn chăm chú vào bóng dáng Snow, đáy lòng dâng lên một sự đồng tình, sự của hắn cuồng dại, tình cảm của hắn tất cả đều dành uội muội, trước khi Nam Cung Phiêu còn chưa anh toàn, hắn là sẽ không an tâm.
AG lắc đầu, trong đôi mắt đẹp nổi lên một làn sương mù: “Trước cái thiện dưới vỏ bọc quái vật như thế, thật sự tôi không hạ thủ được.”
Lam Dã quay đầu lại, nhìn chăm chú vào nàng: “Chẳng lẽ thật sự không thể buông tha Chân Mịch thiên sứ và Snow sao? Snow điện hạ là vô tội!”
“Tôi sẽ cố hết sức…” AG gật gật đầu, mọi chuyện đều phải chờ đợi hai partner kia đến mới có thể quyết định, nàng sẽ dùng hết khả năng thuyết phục bọn họ buông tha Snow .
…
“A! !”
Nam Cung Phiêu bị quăng vào một căn phòng màu đen, thân thể va mạnh xuống sàn, khắp người bán đầy bụi đất.
Thân ảnh cao lớn đi đến bên cạnh nàng, bàn tay to bỗng dưng kiềm trụ cằm của nàng, nở nụ cười tà ác: “Khi nhìn thấy mother ngươi, đừng hối hận là đã yêu ta…”
“Phi!” Nam Cung Phiêu phun vào mặt hắn, căm tức gào lên: “Ngươi đừng nằm mơ!”
“Muốn ta cho ngươi biết biện pháp giết được ta không?”
“Nói! Ta nhất định sẽ làm được!”
Hồng mâu hơi hơi nheo lại, thần sắc trở nên lạnh lùng: “Thật sự muốn giết ta sao?”
“Đúng!”
Đôi mắt đẹp kiên định phá tan tình cảm mong manh của hắn, hắn biết tất cả những giờ khắc ngọt ngào đã hoàn toàn tan ra, giữa bọn họ chỉ còn lại hận thù!
Nếu nàng nói như vậy, hắn cũng không tất phải vì chút tình cảm vừa mới nảy sinh kia mà đau lòng, hắn muốn Chân Mịch phải hối hận, hắn muốn Nam Cung Phiêu phải hối hận, khiến cho tất cả những kẻ phản bội hắn, thương tổn hắn đều phải hối hận! !
“Được!” KING bỏ cằm nàng ra, “Thứ nhất, ăn cắp máu của ta, sau đó ngươi phải trở nên thật mạnh mẽ, thứ hai, tự ngươi cắt lấy thánh ngân trên ngực mình, nhưng kết của của việc đó chính là cái chết! Ta chờ ngươi báo thù!”
Nói xong, KING xoay người đang muốn rời đi, Nam Cung Phiêu vội kéo lấy ống quần của hắn: “Khi nào thì ta có thể nhìn thấy mother!”
KING hơi hơi nghiêng đầu, đá văng ra tay nàng ra: “Đêm khuya!” Nói xong, trực tiếp ra khỏi phòng, đóng sầm cửa lại.
“Đáng giận! !”
Nam Cung Phiêu đấm mạnh xuống sàn, hốc mắt dần dần nóng lên, trong mắt tràn đầy sương mù, rơi xuống một giọt nước mắt không cam lòng.
Kỳ thật nàng biết hắn chính là KING, ngay vào buổi tối hôm đó khi nàng chợt nghe ca ca gọi tên hắn, hành động đầu tiên của nàng là