Lúc Lệ Sâm giết Zombie là tình huống khốc liệt cỡ nào, vài
người đangngồi ở đây đều đã từng thấy. Khí thế kia như muốn nghiền ép
toàn bộ thế giới, so với Nam Ca còn làm cho bọn họ sợ hãi hơn.
Mà bây giờ, Nam Ca vậy mà lại nói Lệ Sâm là tiểu đệ của cô ấy?
Diệp Thiệu kể từ lúc Nam Ca nói câu nọ đã nghiêng đầu nhìn Lệ Sâmmột cái.
Mặc dù là tình địch của Lệ Sâm nhưng anh ta cũng khâm phục nănh lực của
Lệ Sâm từ trong lòng.
Biểu cảm tức giận bất bình vẫn
tưởng không hề xuất hiện trên mặt Lệ Sâm. anh chỉ nhu hòa nhìn Nam
Ca, một chút cũng không có ý muốn giải thích.
Duy nhất có thể
nhìn ra là anh biểu hiện như một người chồng sủng áiyêu chiều vợ mình,
mặc kệ vợ nói gì cũng có thể vô điều kiện tiếp nhận.
Diệp Thiệu
cúi đầu xuống, che miệng ngăn lại khổ sở trong lòng. Lệ Sâm như
thế thật là khác người trong nhận thức của anh ta mà. Cũng đúng, có thể
để cho Lệ Sâm quý trọng và chờ đợi như thế cũng chỉ cómột mình Nam Ca
thôi.
Người khác cũng giống Thẩm Cầm Nhã phì cười, Nam Ca cảm thấy bộ dáng bọn họ tươi cười giống như có chút ý tứ sâu xa.
cô cũng ngơ ngác nhìn thoáng qua Lệ Sâm, nhỏ giọng hỏi: "Tôi đã nóicái gì không đúng à?"
Lệ Sâm lắc đầu, cầm tay cô: "không có."
Ngay lập tức anh nhìn về phía Thẩm Cầm Nhã, vừa mới còn sủng ái liền biến
thành nghiêm túc: "Thẩm tỷ, chuyện làm lãnh đạo vẫn là bà thích hợp hơn. Tôi cùng Nam Ca mới đến, đối với tình huống của căn cứ cùng trang bị
hay nhân viên đều không biết. Hơn nữa gần đây căn cứ phải xây dựng lại,
tôi cùng Nam Ca cũng không giúp được cái gì. Cho nên vị trí này tôi cùng Nam Ca không thể nhận được."
Lệ Sâm giải thích một phen, nhưng
cũng không thể thuyết phục được Thẩm Cầm Nhã. Bà đã suy tính kỹ,
cũng không phải là cố ý khiêm tốn với Lệ Sâm. Nhưng nhìn ý tứ Lệ
Sâm thì một chút cũng không buông miệng.
Vì vậy bà cũng chỉ có
thể nghiêm túc: "Lệ Sâm, tôi chỉ cảm thấy tại tận thế thì người mạnh là
vua. Hai người có lẽ không biết rõ căn cứ nhưng mà tất cả mọi người
trong căn cứ đều phục tùng hai người không phải sao?"
Lệ Sâm vẫn
lắc đầu, hiện tại anh chỉ muốn chiếu cố Nam Ca thật tốt. Căn cứ mười bảy đối với anh mà nói thì chỉ là một phần trách nhiệm.
Mà anh lại không muốn đem cái trách nhiệm này đè lên đầu vai Nam Ca.
hiện giờ chuyện căn cứ mười bảy xuất hiện một người có dị năng hệkhông gian
khẳng định đã truyền ra, về sau tình huống của căn cứ sẽnguy hiểm hơn.
Hai tay khó địch bốn tay, nếu như có lúc anh thật sựtránh không thoát
còn có thể mang theo Nam Ca rời đi.
Lúc này làm sao anh có thể kéo theo căn cứ vào trong vực sâu chứ?
Vì vậy Lệ Sâm một lần nữa ngưng mắt nhìn vào mắt Thẩm Cầm Nhã, để bà nhìn
thấy quyết tâm của bản thân: "Thẩm tỷ, người có dị năng cấp cao chưa
chắc đã là người lãnh đạo tốt. Tin tưởng tôi, bà tuyệt đối là người
thích hợp hơn chúng tôi."
Thẩm Cầm Nhã cười khổ một cái: "Sao tôi có thể thích hợp cho được, lúc trước là bởi vì tôi là nữ nhân, lại là
người có dị năng hệ thủy..."
Nam Ca không muốn nghe loại
lời nói này nên cắt ngang: "Phái nữ thìnhư thế nào? Ở tận thế, phụ nữ
cũng có thể biến thành cường giả. nóisau đi, dị năng hệ thủy
cũng không phải là dị năng làm việc vô bổ. " vì để cho lời nói của mình
có sức thuyết phục một chút, Nam Ca còn quay đầu hỏi Lệ Sâm:
"Phải không? Dị năng hệ thủy của Tô Phương rất mạnh."
Lệ Sâm trả
lời Nam Ca: "không sai." anh lại nhìn Thẩm Cầm Nhã nói: "Nếu như thẩm
tỷ không chê lời tôi nói. Tôi có thể chỉ đạo huấn luyện người có dị năng trong căn cứ."
Nam Ca vừa nghe nói đến huấn luyện cũng trở nên hăng hái. cô cũngđã lâu không so chiêu với người khác rồi nha.
Vì vậy cô cũng giơ tay nói: "Tôi cũng muốn làm huấn luyện viên! Yên tâm, thời điểm so chiêu tôi không cần dị năng!"
Lệ Sâm tựa tiếu phi tiếu nhìn cô một cái. Tiểu Zombie này đầu óc càng ngày càng thông minh. Cái gì mà không cần dị năng chứ, rõ ràng là chính
mình không cho phép cô ấy dùng.
Thẩm Cầm Nhã thấy hai người kia
kiên trì, chỉ có thể đồng ý tiếp tục làm người lãnh đạo. Những người
khác tham gia hội nghị coi như là thở phào nhẹ nhõm.
Dù sao bỗng chốc lại muốn giao căn cứ cho hai "Người xa lạ", trong lòng bọn họ xác thực có hơi lấn cấn.
Còn như chỉ đạo huấn luyện người có dị năng, Thẩm Cầm Nhã lúc ban đầu
cũng không để trong lòng. Dù sao dị năng hệ thủy của bà có lợi hại hơn
nữa thì cũng lợi hại đến mức nào chứ?
Ai biết, Lệ Sâm cùng Nam Ca biến thành huấn luyện viên căn cứ mười bảy cùng lắm cũng chỉ qua ba
ngày, bà đã phải lau mắt nhìn lại hai người họ.
Hóa ra không riêng gì dị năng cường hãn mà bọn họ còn thật sự có thể trợ giúp mọi người nhanh chóng nâng cấp dị năng!
Dị năng hệ thủy của bản thân bà vốn là lực sát thương không lớn.
Dướisự chỉ dẫn của Lệ Sâm thế nhưng còn có thể đề cao hiệu suất sử dụng
dị năng thật lớn, uy lực phát ra tương đối cao! Sau khi bà đánh
bạimột người có dị nănh hệ hỏa trên giáo trường, lòng tự tin bấy lâu nay biến mất đã oanh động trở lại!
Cảnh tượng Lệ Sâm thúc
giục không gian cuồng bạo kia vốn là cơn ác mộng ở trong lòng mọi người. Ngay cả Thẩm Cầm Nhã cũng muốn kiêng kỵ anh, nhưng mà kể từ khi năng
lực bà tăng lên, thái độ đối với Lệ Sâm lại là khắp nơi tôn kính!
Đây nhưng là đại ân nhân đưa bà bước lên con đường cường giả đấy!
Còn như những người khác trong căn cứ, dưới chỉ đạo của Lệ Sâm cũng đã nâng cao được trình độ nhất định.
Nam Ca chỉ đạo so với Lệ Sâm thì khá đơn giản, cô chú trọng kinh nghiệm
thực chiến vì vậy mỗi ngày đều cùng người khác đối luyện trêngiáo
trường.
không giống như Lệ Sâm hé lời chỉ đạo, cô đánh bại đối phương cũng là để cho họ trở về tự mình cân nhắc nơi nào đánh không tốt.
Khiến người trong căn cứ vừa yêu vừa hận là trải qua Nam Ca chỉ đạo, người
bình thường gặp phải Zombie cũng có sức đánh một trận. Nhưng mà Nam Ca
ra tay lúc nào cũng rất nặng, cho nên không ít người dưới
tay cô đi một hồi liền biến thành trọng thương.
Còn may là trong căn
cứ có Diệp Thiệu ở đây, kỹ thuật y học của người này quả nhiên không phí lời được công nhận. Sau khi được anh ta trị liệu, thương thế rất
nhanh đã có thể khỏi hẳn.
Những ngày bình tĩnh cứ như vậy trôi
qua một đoạn thời gian. Lúc chạng vạng, Nam Ca cùng Lệ Sâm lại một lần
trở về chỗ ở của bọn họ.
Nam Ca vẫn buộc một cái đuôi ngựa gọn
gàng, cô duỗi tay kéo mộtcái, dây buộc tóc liền bị cô túm xuống. Tóc đen như thác nước rủ xuống không trung. Được cõng sau lưng vẫn như cũ là
thanh đao kia, mặc dù mấy ngày qua cô thủy chung vẫn luôn không có rút
ra.
Lệ Sâm đi ở bên người cô, mặc dù không có động tác gì thân
mật nhưng nhìn từ xa xa vẫn sẽ phát hiện ra hai người hòa hợp như vậy.
Thời điểm đi đến dưới lầu, Nam
Ca lại nhìn thấy chiếc xe thiết giáp kia của
Lệ Sâm, con mắt không khỏi sáng ngời. cô cũng đã thật nhiều
ngày không có ăn cái gì đó rồi, vì vậy bản thân nằng nặc dựa vào bên
cạnh xe thiết giáp không chịu đi.
Chìa khóa xe ở trong tay Lệ
Sâm, cô cũng không mở cửa được liền dán mặt lên trên cửa kính xe hỏi:
"Lệ Sâm, bên trong chiếc xe này có cái gì nha."
Lệ Sâm còn không biết chút tâm tư kia của cô sao, cười đi tới còn cố làm ra vẻ ngu ngốc: "Bên trong không có gì cả mà."
Dụng cụ đều đã bị Diệp Thiệu lấy đi "Cần kiến tạo phòng thí nghiệm", quần áo cùng vật tư trừ để ở trên xe dự trữ cũng đều chuyển vào trong nhà hết
rồi.
Thời điểm Nam Ca ở trên giáo trường đọ sức cùng người
khác thật sựlà muốn khốc bao nhiêu thì có bấy nhiêu khốc. Lúc này lại
bắt đầu giả vờ vô lại, thuận thế đem cả thân thể đều áp lên trên xe:
"anh mở cửa xe ra cho tôi xem một cái đi, thật mà, tôi sẽ không động vào đồ củaanh đâu."
Lệ Sâm đi tới, chống hai tai bên cạnh gò má cô,
làm cho thân thể mảnh mai của người trong lòng đều bị vòng ở trong khuỷu tay của mình.
"Em thật sự muốn biết?" Lệ Sâm cười xấu xa một cái.
Nam Ca ngẩng đầu nhìn qua Lệ Sâm, đôi mắt đen như mực vô tội gật gật đầu.
Hầu kết Lệ Sâm động động, vô thức nuốt nước bọt. Giọng nói nóichuyện cũng
càng dịu dàng: "Vậy em có cảm thấy mình phải làm chút gì không?"
Nam Ca hầm hừ nghĩ, thời điểm bà đây té xỉu thì gọi bà đây là tiểu điềm
điềm, còn nói cái gì cũng đồng ý với cô, cái gì cũng cho cô. hiệntại lại cò kè mặc cả với cô, cô hơi bực mình rồi nhá!
Lệ Sâm cũng chỉ là muốn trêu chọc cô một tí, dù sao Nam Ca cũng là người phụ nữ của
mình. anh thích cùng cô ấy thân cận mà. Cho nên coi như là cái
gì cô cũng không làm, Lệ Sâm vẫn sẽ mở cửa xe cho cô.
Nam Ca nếu
có thể hiểu rõ mọi chuyện thì cũng không còn là cô nữa, lực hấp dẫn của
thứ gọi là máu tươi đối với cô so với mọi thứ đều lớn hơn. Vì vậy cô ném hết tiết tháo đi, nhón chân lên ở trên môi Lệ Sâm hôn một cái.
Lệ Sâm ở thời điểm chạm vào cô, bên miệng đã nở một nụ cười tươi rói. Gần
đây bọn họ vẫn luôn bận rộn chỉ đạo chuyện xây dựng căn cứ cùng nhân
viên khác, cũng đã rất lâu không có thân mật rồi. thật vất vả mới dụ dỗ
được người lại đây, sao anh có thể đơn giản mà nhả người ra chứ.
Mượn ưu thế chiều cao, anh đè Nam Ca ở trên xe công thành đoạt đất.
Nam Ca cũng chỉ sững sờ một cái liền mềm mại tiếp nhận Lệ Sâm thân
mật. trên thân người đàn ông này lúc nào cũng có hương vị làm cho mình
mê luyến như vậy. Trước kia còn không có phát hiện ra, hiện tại vừa
bị anh đụng một cái, thân thể mình liền nhũn ra giống như là bị nghiện
vậy.
Mà Nam Ca ở thời điểm ý loạn tình mê liền dễ dàng không quản được tinh thần lực của mình, Lệ Sâm bị cô đầu độc một cái, thiếu chút
nữa ở tại đây xử lý cô.
Cuối cùng vẫn là nhờ sự tự chủ cường đại
của anh mới dừng lại được, mặc dù trước khi thối lui anh vẫn chưa thỏa
mãn cắn môi Nam Ca mộtcái.
Nam Ca che đôi môi lại, còn tức giận đến bật máu nhìn Lệ Sâm, nghĩ thầm, anh hôn thì hôn đi, vì cái gì mà cắn tôi chứ.
"Em nói vì sao cắn em." Lệ Sâm hiểu rõ ý nghĩ trong lòng cô: "Em đấy,thật sự là đốt lửa mà lại không chịu trách nhiệm dập!"
Cục cưng Nam Ca bày tỏ bản thân rất vô tội, cô đã làm gì đâu?
Lệ Sâm nhìn thấy cô nhuyễn manh (mềm mại dễ thương) như thế, trong ánh mắt cũng là sóng nước mênh mông. Cơn tức gì cũng khôngcó, lại
càng không đành lòng trừng phạt cô.
Vươn tay lấy bụng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve môi cô một cái, Lệ Sâm cuối cùng cười nói: "Được rồi, tôi mở cửa xe cho em nhé."
anh lấy ra một cái chìa khóa mở cửa xe ra, sau đó bê cái hòm ổn định nhiệt độ ở bên trong ra.
Túi máu trong hòm bị lấy ra từ trong không gian một đoạn thời gian, quả
thực đã không còn mới mẻ. Lệ Sâm một tay nhấc hòm ổn định nhiệt
độ, một tay ôm lấy vai Nam Ca đi vào tòa nhà.
Sau khi vào
phòng, anh lấy túi máu ra đưa cho con mèo nhỏ thèm ăn Nam Ca, còn thuận
tay xoa nhẹ tóc cô một phen: " Uống chậm thôi."
Nam Ca cười đến
đặc biệt sáng lạn, hết sức đáng yêu mà tiếp nhận túi máu. Chạy đến chiếc ghế ngồi thật tốt. Động tác cô mở túi máu rất lưu loát, sau khi
xuất hiện một cái miệng nhỏ liền áp đôi môi vào. Nhưng mà mới vừa uống
hai cái, lông mày Nam Ca liền cau lại.
Lệ Sâm đi tới, căng thẳng hỏi: "Sao thế? Có phải không còn tươikhông? Vậy thì không cần uống nữa."
Nam Ca lại lắc đầu, trầm mặc mà uống sạch tất cả túi máu mới lau
miệng, nói với Lệ Sâm: "Là cảm giác không có ngon như lúc trước nữa."
Lệ Sâm không khỏi trầm mặc một chút. Dị năng của Nam Ca khôngngừng tăng
lên. cô cần máu, lẽ nào cũng là của người có dị năng cao cấp sao?
anh lại nghi hoặc, thời gian qua Nam Ca không muốn ủy khuất bản thân mình. Nếu
là ngày xưa thì khẳng định cô sẽ không uống nữa,không nghĩ tới lần
này thật biết không nên lãng phí.
Bạn đang đọc truyện trên: Webtruyen.com