Theo lẽ thường, Nguyễn Lương hẳn là từ từ mưu tính công lược Cố Chiêu, làm hắn phát hiện cảm tình chính mình biến hóa. Nhưng Nguyễn Lương không muốn, cô không lưu tình chút nào xé rách ý đồ vùi lấp tâm lí của hắn, cười nhạo hắn luân hãm.
Ở một trình độ khác mà nói, Nguyễn Lương bản chất là thích trào phúng người khác. Giống như hiện tại, hai người hoàn toàn không dễ dàng nhận thua có tình cảm trước không ngừng va chạm, vô hình sinh ra lửa nóng kịch liệt.
Đáng tiếc, Nguyễn Lương trào phúng thời cơ không đúng, cô xé rách gương mặt giả đối của người đang làm cô, nhưng cô quên là cô đang bị đè ở phía dưới người ta.
“Nguyễn Lương, em có biết hay không đôi khi nữ nhân ngu một chút mới có người đau lòng?”
Cuối cùng một tầng nội tâm bị cô vô tình xốc lên, Cố Chiêu trở nên thập phần ảo não hổ thẹn, thế nhưng dễ dàng bị phát hiện nội tâm ý tưởng. Bất quá, nơi riêng tư hai người đang ở trạng thái chặt chẽ tương liên, hắn cần làm chết nàng!
Nói xong, vì đánh sâu vào tính chân thực của lời nói, côn thịt lại khôi phục trạng thái như trước, giống môtơ không ngừng mạnh mẽ va chạm tiểu hoa huyệt như thế nào cũng không đủ, tựa muốn đem Nguyễn Lương chơi hỏng mới thôi.
Nguyễn Lương trong lòng “Lộp bộp” một tiếng, không cẩn thận bại lộ bản tính của chính mình, nhưng là như vậy cũng tốt, nếu không sao hắn có thể minh bạch nội tâm chính mình.
“A, không cẩn thận bị tôi nói trúng rồi, thẹn quá thành giận? Cố Chiêu, bất quá anh cũng chỉ có như thế.”
Hạ thân cực độ khoái cảm, Nguyễn Lương nghiến răng nghiến lợi không có tạm dừng lời nói, cố tình kích thích lòng tự trọng Cố Chiêu.
Quả nhiên, không bao lâu, Cố Chiêu như máy đóng cọc dũng mãnh cắm mấy trăm lần xong liền bắn vào tiểu hoa tâm. Rồi sau đó, đem Nguyễn Lương từ trên người để xuống dưới sàn nhà lạnh lẽo, thành trạng thái quỳ bò. Bị va chạm có chút đỏ bừng, mông vểnh đối với lại côn thịt nhanh chóng cương cứng.
Nguyễn Lương mới vừa “A” vài tiếng, bị động tác của Cố Chiêu khiến cho trở tay không kịp, còn không kịp phản ứng, liền cảm nhận được đỉnh cự vật đụng chạm cúc huyệt ít khi bị sờ tới.
“Cố Chiêu, anh muốn làm gì? Anh không phải là muốn…… Không được, tôi không cần! Anh dám làm, tôi nhất định sẽ trả thù anh, tôi cũng sẽ bạo cúc anh!”
Nguyễn Lương lắc mông trái phải, tay chân cũng muốn bò đi để cúc huyệt tránh bị nở hoa như hoa huyệt. Tiểu huyệt còn có bạch dịch buông xuống trên mặt đất dính ướt một đường. Sớm biết liền không tìm đường chết nói những lời kích thích hắn, nam nhân đúng là trở mặt so với sách còn nhanh hơn.
Nguyễn Lương không biết chính cô xoắn mông nhỏ, ngược lại còn khiến Cố Chiêu cảm thấy cô đang dụ hoặc hắn, không bò được vài bước, eo thon nhỏ đã bị bàn tay to cầm, ngay sau đó, lửa nóng thật lớn đặt trước đỉnh cúc huyệt lấy thế như chẻ tre tiến vào nơi chưa bị người khác khai phá, không có cái gì bôi trơn, xung quanh cúc huyệt toàn bộ trở nên căng chặt đồng thời huyệt khẩu bởi vì bị xé rách để lại một đạo đỏ thắm máu.
“Ô!”
Bởi vì vô cùng đau đớn mà nước mắt Nguyễn Lương từ hốc mắt cứ chảy xuống, tiếng thét chói tai từ trong cổ họng vừa thoát ra liền bị một bàn to rộng chặn lại, trong phòng chỉ còn lại tiếng “Ô ô” và âm thanh rên rỉ trầm thấp của nam nhân.
Vách thịt mềm mại không ngừng cắn lấy côn thịt. Bị tiểu huyệt chật hẹp kẹp chặt, côn thịt của Cố Chiêu có chút đau, nhưng lại cảm thấy rất sảng khoái. ‘Mẹ nó, thật thoải mái’. Nội tâm Cố Chiêu vô cùng thô bạo mà đấu tranh, động tác dưới hạ thân dần nhanh hơn. Không dùng bôi trơn cứ thế mà cắm vào, máu bị làm cho văng khắp nơi.
Nguyễn Lương đã sớm không còn biết trời trăng gì nữa, chỉ cảm thấy bị cơn đau khốn cùng chi phối, miệng bị bịt chặt không thể cất lời, thân thể bị côn thịt ra vào lại chỉ có thể máy móc đưa đẩy theo. Tư thế quỳ trên sàn nhà làm đầu gối cô mất cảm giác, cánh tay tê mỏi không thể chống đỡ nổi thân thể nữa. Lúc Nguyễn Lương sắp úp sấp với sàn nhà thì lại bị bàn tay to lớn của người kia đỡ lại, tay còn lại hắn đưa xuống kịch liệt xoa nắn nhũ hoa cô.
“Chi bằng như vậy? Nguyễn Lương, anh là dùng thân thể này nói chuyện với em, cho nên không thể nói bậy”.
Hai chân Nguyễn Lương hiện tại đang trong
tư thế dang rộng, còn côn thịt kia thì liên tục phụ họa ở trong khuấy đảo tìm kiếm điểm mẫn cảm.
“Nhưng mà cái tư thế bò tới này, giống như chúng ta cùng nhau bò, em cũng thật dâm đãng đấy”
Nguyễn Lương muốn vùng vẫy chống lại nhưng không có sức lực, muốn phản đối nhưng lại không thể nói chuyện, chỉ có thể lê thân thể đau nhức chậm rãi bò tới. Nguyễn Lương cảm thấy Cố Chiêu như vậy là đang muốn làm nhục mình, muốn trả thù mình. Một người bị cấm dục khi phát tình quả thực đáng sợ. Hiện giờ hắn chẳng phải là con người nữa.
Vì thế, trong vòng một giờ, căn phòng sáng trưng hình ảnh đôi trai gái trần trụi đang làm giống tư thế nguyên thủy của động vật. Người con gái cưỡi ở phía trên, không ngừng chuyển động về phía trước, thật lâu sau vẫn không ngừng.
Nguyễn Lương ở phía trước đã ngất xỉu, chỉ nghĩ như thế này ở phía sau Cố Chiêu sẽ không bị kích thích, hơn nữa hắn nhất định bị cô làm cho đau mà lui về.
“Đinh, hệ thống xin được nhắc nhở, mức độ thụ tinh của bạn đã đạt tới 6%. Mặt khác, lần này làm là trực tiếp bắn vào trong cơ thể, thuộc về hiệu quả giá trị thì không có nhiều. Thật lòng nhắc nhở người chơi, làm tình nguy hiểm, nói chuyện nên cẩn thận hơn”.
Nhìn nữ nhân đã bất tỉnh nhân sự trước mặt, Cố Chiêu bắt lấy tay cô, thân hình mềm mại nhưng đã sớm tê liệt đang ngã trên mặt đất. Côn thịt khô khốc từ cúc huyệt được rút ra, thấy cả những tơ máu đỏ, thân gậy thì sưng đỏ xung huyết vì còn chưa được phóng thích. Cố Chiêu cảm thấy thần kinh chính mình đang hỗn loạn, đầu óc quay cuồng, mặc kệ Nguyễn Lương vẫn đang nằm trên sàn, hắn bắt lấy côn thịt nhanh chóng luật động, bắn ra một lượng chất lỏng đặc sệt. Nguyễn Lương hiện tại nhìn rất thảm thương, hắn không nỡ tiếp tục làm cô.
Ôm nữ nhân đã ngất đi tiến vào phòng nghỉ phía trước, đau lòng ấn vào nội tuyến mà nói:
“Giúp em tẩy rửa một chút”
Tạm thời không nhắc tới việc người làm vệ sinh tên A Di đang tiến vào văn phòng, nhìn thấy cảnh tượng như hiện trường một vụ án vừa trải qua trận cuồng phong, cô ta sợ tới mức bệnh tim cũng phải nổi lên. Có điều vẫn phải cư xử như thường ngày, yên lặng dọn dẹp sạch sẽ, ngoại trừ thay đổi căn phòng từ dâm mĩ thành như chưa có gì xảy ra thì cô ta cái gì cũng chưa nhìn tới.
Khi Nguyễn Lương tỉnh lại, toàn thân đau nhức tột đỉnh, đặc biệt là cảm giác từ mặt sau kia truyền tới khó mà miêu tả được, tuy thẹn thùng nhưng sự nóng bỏng đấy lại như có thể đốt cháy cả tuyến thần kinh. Miễn cưỡng lấy bộ tây trang trên bàn, sắc mặt cô trắng bệch dò theo theo bờ tường mà ra ngoài.
Văn phòng không có một bóng người, nhìn thời gian liền thấy đã 4h chiều, hoàng hôn cũng đã lên đến lóa mắt người.
‘Tên khốn kiếp này ăn xong liền chạy, tuyệt đối không thể tha thứ’.
Nguyễn Lương trong lòng hung tợn đầy các loại giận giữ mà mắng Cố Chiêu, tuy rằng biết là không có khả năng gặp lại, nhưng vẫn muốn mắng cho thật sảng khoái.
“A! Thật xin lỗi, thật xin lỗi, là do tôi không cẩn thận, cô không sao chứ?”.
Sau pha va chạm, tiếng nữ nhân cao vút thét lên chói tai.
“Không cần, không sao. Cô tên là gì?”
Cái gì? Sao lại là giọng của Trần Khải?
“Tôi, tôi là Giang Tiêu Hà, là người mới tới thực tập trợ lý”
Giang Tiêu Hà?! Thế giới này, nữ chính không nên là cô, vì sao lại xuất hiện trước tiên?!