Đêm đen. Trong phong rộng mở, tiểu đêm đèn nhu hòa mờ nhạt, trên mặt đất tùy ý bày biện quần áo, trên giường lớn hỗn độn một đôi nam nữ thân thể trần trụi triền miên quấn lấy nhau. Tiếng rên rỉ gợi cảm dâm mĩ thỉnh thoảng vang lên.
Trai mới được khai là Cố Chiêu đỏ ngầu hai mắt, bắt lấy đôi chân dài quấn vào hông mình, côn thịt đối với tiểu hoa huyệt chảy ra chất lỏng giàn giụa thì mạnh mẽ làm, tiếng ‘ phụt phụt ’ cùng ‘ bạch bạch bạch ’ không dứt bên tai. Bên ngoài, hai cái trứng dái lẻ loi không chịu cô đơn đối với tiểu hoa môi không ngừng va chạm.
Tựa muốn đem cái phía trước phân bố trở về, côn thịt dừng không được tới đảo lộng. Một trận khoái cảm từ eo dâng lên, tinh dịch lại một lần bắn vào chỗ sâu trong tiểu hoa hồ. Côn thịt lớn ở trong u kính nghỉ ngơi, rất có thể tùy thời lại làm tiếp.
"Cố Chiêu, em không được ~ đã bốn lần rồi. Ân…… Eo đều muốn hư, về sau lại làm ……”
Nguyễn Lương toàn thân tê mỏi, đùi còn ở trên eo Cố Chiêu, trong cơ thể côn thịt lớn làm cô có chút chống đỡ không được.
Trải qua bốn giờ chiến đấu hăng hái, đã là đêm khuya. Nguyễn Lương nằm ở trên giường, toàn thân trên dưới đều có chút tinh mịn mồ hôi, cự nhũ mượt mà run run rẩy rẩy, nhìn kỹ đỉnh hai viên tiểu trân châu sưng đỏ như thạch, cái miệng nhỏ nộn hồng khẽ nhếch không ngừng thở hổn hển, mị nhãn như tơ híp mắt nhìn nam nhân trước mắt còn tinh thần sáng láng. Thể lực đã sớm tiêu hao hầu như không còn, chỉ có thể tùy ý để nam nhân trên người tùy ý đùa nghịch.
Cảm giác nghỉ ngơi không sai biệt lắm, côn thịt lại chậm rãi trướng đại tràn ngập toàn bộ hoa huyệt nhỏ hẹp, lấp kín lỗ nhỏ hơi hướng phía ngoài chảy ra tinh dịch cùng mật dịch.
Cố Chiêu cúi người, dùng một tay có thể ôm hết eo thon Nguyễn Lương, môi mỏng hôn hôn lên nộn nhũ đỏ như tiểu anh đào, ngậm lấy mút vào hai cái mới ngồi dậy, côn thịt dùng sức va chạm vào bên trong.
“A ~ anh đáng ghét (T ^ T)”
Nguyễn Lương hờn dỗi nói.
“Bé ngoan, chính mình tự nâng lên ngực chồng. Đúng là tiểu trân châu dâm đãng. Ân? Làm cùng anh nhiều ngày, hôm nay mới vài cái lại không được. Sức câu dẫn Khải ca ca của em đi đâu rồi ……”
Cố Chiêu còn dùng ngữ khí sắc tình trêu chọc nói, kết quả nói xong thì ngược lại chính mình tự tức giận, nữ nhân này còn muốn cùng người khác lên giường! Thật là không thể nhẫn nhịn, giết chết cô mới được!
Côn thịt như máy đóng cọc bắt đầu không ngừng tiến lên, đôi tay cũng không quên chiếu cố bộ ngực mê người, hai bên nhũ thịt hướng trung gian đè ép, đem hai viên tiểu anh đào đồng thời cho vào trong miệng nhẹ gặm liếm, phát ra âm thanh dâm dục ‘ tư tư".
“Anh…… Mới không phải… Ha a… là chồng của em của đâu… Ân… Hừ ân… em mới không… A… Câu dẫn… Nga ân… Hắn đâu……”
Phảng phất bị đâm
bay giống nhau, có chút sợ hãi dùng đôi tay bắt lấy chăn gắt gao phòng vệ, tóc đẹp ở sau người như cuộn sóng phiêu động.
“Em không phải? Tiểu dâm phụ, dám nói em không phải, vậy thì là ai?”
Phun trong miệng ra hai viên tiểu đậu đỏ đang cứng dần lên, đối với Nguyễn Lương đang tỏ vẻ bất mãn, một bàn tay phẩy phẩy nhũ thịt làm phát ra tiếng vang ‘ bạch bạch ’, làm Nguyễn Lương vừa đau đớn vừa sảng khoái.
“Đau quá!… A… Nga…… Đừng a ân…… Em không được…… Em không được…… A ân… Muốn tới… Nga……”
Bị bắt tiếp thu sóng cuồng, Nguyễn Lương không tự giác nâng eo lên đem bộ ngực càng hướng về phía trước, đưa vào trong miệng nam nhân. Đầu óc hoàn toàn không kịp tự hỏi thì đã bị một trận bạch quang đánh úp lại, một cỗ đặc biệt tê dại trong nháy mắt lại lần nữa thổi quét toàn thân, từ trong huyệt phun trào đại sóng mật dịch tiết thẳng vào côn thịt vẫn cứ không ngừng vận động.
“Tiểu gia hỏa vô dụng, như vậy lại không được. Đúng là thân thể không thể rời khỏi nam nhân. Người nam nhân này cũng chỉ có thể là anh!”
Bị mật dịch phun lên, côn thịt giật mình không những không có dừng lại, ngược lại giống môtơ đâm vào không ngừng, dâm thủy văng khắp nơi. Tiểu hoa huyệt trải qua thời gian dài bị ma xát thì sưng đỏ lên, trên đỉnh tiểu âm đế càng giống như đá, đứng thẳng mà cứng rắn.
“A… Cố Chiêu… Em không được… Ân… Anh nhanh ra…… Nga ân…… Chồng à~… A ân…… Không được a…… Ha a a”
Ngã vào bộ ngực cường tráng của Cố Chiêu, toàn thân Nguyễn Lương xụi lơ chỉ có thể khẩn cầu Cố Chiêu nhanh tiết ra, tiểu hoa huyệt bị làm đã không còn bất cứ khoái cảm gì, chỉ có từng trận ma xát làm đau cô, cảm giác dường như sắp xuất huyết tới nơi.
“Tiểu tao hóa… Cho em…… Chồng toàn bộ cho em…… Ân……”
Cố Chiêu nghe Nguyễn Lương gọi một tiếng lão công thì trong lòng được thỏa mãn đến cực đại, cũng không hề tra tấn nàng, kêu lên một tiếng liền bắn vào trong tiểu huyệt. Côn thịt từ tiểu huyệt rút ra, bạch dịch cuồn cuộn không ngừng chảy ra, hoa môi bị lộng nhất thời vô lực rũ xuống, thật đáng thương.
Rốt cuộc có thể ngủ. Trong lòng Nguyễn Lương thầm nghĩ liền lâm vào giấc ngủ.
"Nhất định phải đi ra ngoài, không thể cả ngày sống mơ mơ màng màng, cô đã chịu không nổi."
-----
Lời của Editor: Tác giả có xu hướng càng về sau, số từ của chương càng giảm. Chỉ từ 1400 - 1700 từ thôi. Chứ không lên đến 1900 như trước. ♥