Tăng gia là một gia tộc trừ tà lâu đời ở Hàng Châu, bọn họ rất có tiếng trong dân gian, có rất nhiều người biết đến bọn họ.
Tăng gia đã diệt trừ không ít yêu ma quỷ quái, cũng kết thù với không ít người, điều đáng nói ở đây là nhân số của Tăng gia rất có hạn bọn họ đa phần không sống quá ba mươi tuổi.
Nhưng từ ngày cậu ấy ra đời thì cũng đã đem lại cho Tăng gia một niềm hi vọng, hi vọng bọn họ có thể phá giải lời nguyền của gia tộc này.
Cậu tên Tăng Thuấn Hy, là tiểu thiếu gia dòng chính của Tăng gia.
Từ nhỏ cậu đã được mọi người yêu thương hết mức, cậu cũng như những đứa trẻ khác ở Tăng gia đều phải học cách trừ tà, cho nên từ nhỏ cậu đã đọc không ít các loại sách có liên quan đến ma quỷ, cũng biết không ít tên của chúng.
Chỉ vì trong tộc chỉ có mình cậu là có con mắt âm dương cho nên rất được các trưởng bối trong nhà chú ý đến, các buổi huấn luyện của cậu cũng khắc nghiệt hơn nhiều so với người khác trong tộc.
"Chương Dương thúc thúc, có phải chỉ cần con mạnh lên rồi thì sẽ được ra ngoài cùng mọi người không?"
"Đúng vậy, Tiểu Hy con phải chăm chỉ luyện tập có như vậy thì thực lực của con mới mạnh lên được, lúc đó thì con có thể đi rất nhiều nơi mà không lo sẽ bị người khác khi dễ bắt nạt con nữa."
"Vậy...vậy con sẽ cố gắng chăm chỉ luyện tập cùng Chương Dương thúc thúc có được không?" Tiểu Hy lắp bắp nói
"Được thôi, vậy chúng ta bắt đầu đi."
Thời gian trôi qua, giờ cậu đã đến tuổi thành niên rồi cũng đã đến lúc ra ngoài rèn luyện một chút rồi.
Lần này ra ngoài không chỉ có mình cậu mà còn có rất nhiều người khác, trước khi đi mẹ của cậu đã đặc biệt đưa cho cậu bảo khí còn dặn dò cậu phải hết sức cẩn thận, đừng để bị thương.
"Tiểu Hy con cũng biết bản thân mệnh cách đặc biệt, cho nên tuyệt đối không được để bị thương nghe chưa?"
"Được con biết rồi, con sẽ cẩn thận không để bản thân bị thương."
"Đây là bảo khí mà ta đặc biệt nhờ cha con đi làm, con giữ lấy nó sẽ giúp ích cho con ít nhiều trong lần rèn luyện này."
"Được, cảm ơn nương."
"Tiểu Hy đến giờ phải lên đường rồi." Cha cậu bên ngoài lên tiếng nhắc nhở cậu
"Nương con phải đi rồi, người ở