[Lương Hy] Chấp Niệm: Tôi Muốn Cậu!

Quy Vị - Quy Vị (2)


trước sau

28: Quy Vị 


Giọng nói thần bí kia vừa biến mất thì cậu lại bị kéo vào trong mộng cảnh, nói ra cũng thật lạ đời trước cậu cố gắng tu luyện đến khi xuống trần lịch kiếp thì lại trải qua vô vàn sự việc, từ đó mới biết được thế nào là yêu, thế nào là hận, thế nào là thương, thế nào là đau.

Nhiều khi cậu nghĩ bản thân dường như là đang lịch kiếp thay người khác vậy, vì một tán tiên như cậu đâu thể lịch kiếp quá một lần chứ thế nhưng cậu lại ở dưới trần gian những một năm (à thì, thật ra là còn tận ba tháng nữa mới đủ một năm).
Lúc tỉnh lại Bạch Tiêu Tiêu nói nghìn năm không gặp là vì nghìn năm nay cậu vẫn luôn đi khắp nơi tìm kiếm bóng hình của một người về sau lại không hiểu vì cơ sự gì mà xuống trần lịch kiếp, những sự việc xảy ra ở phàm trần cùng với mối nhân duyên với Giao nhân kia có lẽ....đã sớm được định sẵn cả rồi.
Lại nói cậu sau khi vào bên trong mộng cảnh này thì không kiềm chế nổi cảm xúc của bản thân mình nữa, vì những gì hiện ra trước mắt cậu...chính là những góc khuất mà cậu vĩnh viễn cũng không bao giờ được biết đến.
Cho đến khi ra khỏi mộng cảnh cậu vẫn không khỏi bàng hoàng với những gì mình đã chứng kiến mà câu chuyện về chiếc nhẫn kia cũng nằm trong số đó, giờ thì cậu đã hoàn toàn hiểu được vì sao trong kiếp thứ hai kia của mình lại xuất hiện cặp nhẫn rồi.

Còn có Tiêu Vũ Lương, mối lương duyên này của cậu và hắn trải qua ba kiếp mà vẫn luôn bền vững như vậy, hồi trước trước đó cậu có nghe người ta đồn thổi chuyện của Bạch cô cô với Thái tử Thiên tộc cậu nghĩ mối nhân duyên như vậy thật hiếm có, đến khi nó xảy ra với bản thân cậu lại cảm thấy bất ngờ, không dám tin chuyện như vậy lại xảy ra với mình.

Mọi người quả nhiên là đã được người khác sắp đặt cả rồi, cậu chỉ là người đi thực hiện chúng thành sự thật mà thôi.
Ngọc trai, vảy rồng, ngọc bích còn có Phượng Vũ.

Tất cả những thứ này chính là nguyên liệu chính để chế tạo chiếc nhẫn có thể chứa đựng được nguyên thần, linh lực, tu vi thậm chí là Thần lực.

Phụ thân của cậu là Hỏa Phượng duy nhất trong tộc kiếp trước cùng với tiểu hồ ly của Thanh Khâu kết làm phu thê rồi sinh ra cậu, sau đó vì được Chủ Thần để mắt đến cho nên ông ấy mới phải về tộc từ đó không còn liên can gì đến hai mẹ con cậu nữa cũng không còn nhớ gì đến chuyện trước kia nữa, chiếc nhẫn này là món quà đầu tiên cũng là cuối cùng mà ông dành cho cậu.
Còn về hôn ước thì có lẽ là do Chủ Thần đề ra như là quà đền bù cho việc chia cắt tình thân này đi.

Lại nói ở Nhân gian Bạch Tiêu Tiêu vẫn luôn âm thầm quan sát Tăng Thuấn Hy còn âm thầm làm một số việc mà hắn không thể làm, chung quy cũng chỉ là muốn hắn có thể mau chóng quay về nhưng mà có vẻ là không thể rồi.
Chuyện là cô không thể làm gì để tăng nhanh tiến độ hết á, mọi chuyện cô có thể làm là: chờ đợi.

Đúng chính là chờ đợi, âm thầm quan sát mọi sinh hoạt hàng ngày của Tăng Thuấn Hy còn có cái người tên Tiêu Vũ Lương kia nữa.

Sau khi tiết lộ thông tin cho Lưu Vũ Ninh hắn rất nhanh đã đến rồi đưa Tiêu Vũ Lương rời khỏi, đương nhiên không phải vì vậy mà cuộc sống sau này của cậu sẽ không còn chướng ngại gì mà nó chỉ phong phú hơn trước kia một chút thôi.:))
Quay lại Côn Luân Hư, hiện tại tiến độ luyện hóa của Lý Khiêm cũng sắp thành rồi chỉ là cậu hiện vẫn đang chìm đám trong mộng cảnh cho nên cậu hoàn toàn không hay biết tốc độ luyện hóa đang tăng lên trước kia rất nhiều.

Bình thường một ngày cậu có thể luyện hóa được ba phần nhưng hiện tại tất cả số Thần lực cần được luyện hóa còn không đến một phần nữa, nói như vậy chuyện cậu bị rơi vào mộng cảnh có khi lại là chuyện tốt cũng nên..

29: Quy Vị (2)


Thần lực luyện hóa sắp thành rồi, mọi chuyện xảy ra trong mộng cảnh cũng không còn nhiều nữa, chỉ là không hiểu vì sao Lý Khiêm cậu ấy vẫn không có dấu hiệu gì là sắp tỉnh lại cả.

Nếu như cậu có thể tỉnh lại thì sẽ thấy sự biến hóa của bản thân ngay lúc này, mọi người đều biết cậu không phải là một con Hồ ly bình thường, mọi người lại càng biết cậu sau khi lịch kiếp xong thì nhanh chóng đến Côn Luân để bế quan tu luyện. Rất nhiều chuyện của cậu bị người ta đem ra để đàm tiếu, mọi nhất cử nhất động của cậu đều bị người người dòm ngó, nếu bọn họ biết cậu hiện tại đến Côn Luân không phải chỉ để bế quan tu luyện mà còn để hoàn thành bước hóa hình cuối cùng của bản thân thì không biết sẽ có cảm tưởng gì đây?

Còn nữa về chuyện thân phận của Hứa Vân Xuyên thì chắc hẳn là có rất nhiều người thắc mắc rồi đúng không? Đương nhiên, đối tượng đính hôn với Thập vĩ Hồ duy nhất của Thanh Khâu không thể là nhân vật tầm thường được rồi, chỉ là hiện tại...hì hì, hắn cũng đang lịch kiếp dưới trần

gian cho nên nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì có lẽ là hắn sắp lịch kiếp xong rồi.

Nương thân trong Phượng Vũ* chín trăm năm, lại hấp thụ không ít linh lực của chủ nhân chiếc nhẫn. Sau khi chủ nhân chiếc nhẫn đi lịch kiếp thì cũng là lúc hắn được sinh ra, trải qua rất nhiều gian khổ cuối cùng hắn cũng trưởng thành rồi chỉ là mỗi kiếp hắn đều ở bên cạnh chủ nhân nhưng chủ nhân lại không nhận ra hắn cũng không hề biết đến sự tồn tại của hắn ở trên thế gian này.

(* Phượng Vũ này là tên của chiếc nhẫn Lý Khiêm khi trước đeo, sau này vì di lịch kiếp mà lạc mất nó. Cậu vẫn nghĩ chiếc nhẫn xuất hiện trong kiếp thứ hai chính là Phượng Vũ cho nên đã nhờ Bạch Tiêu Tiêu tìm cơ hội rồi lấy nó về.). Đọc‎ ????????????yện‎ hay‎ ????ại‎ _‎ ????????????????????????????y‎ ????n﹒ⅤN‎ _

Giờ thì thời thế thay đổi còn hắn mãi chỉ là....ừm, một thế tử Giao nhân bình thường trong mắt người khác mà thôi, không một ai biết hắn thật ra chính là Linh Thú thượng cổ vì muốn bảo vệ một người mà hạ phàm lịch kiếp lại không ngờ đến lần lịch kiếp này lại trở thành tình kiếp kéo dài đến hai kiếp. Ờ thì....kiếp đầu tiên là lần đầu tiên gặp mặt, đến kiếp thứ hai thì mới là bắt đầu cho mối tình truyền kiếp.

Tóm lại, thời hạn sắp đến rồi mọi chuyện đều có quy luật, nếu không nhầm thì hiện tại ở dưới hạ giới Tăng Thuấn Hy có lẽ sắp đi hết một cuộc đời rồi, cậu ấy đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ của một người con, làm tròn đạo hiếu, làm một người chồng và là một người cha tốt, cậu ấy có thể sắp được nghỉ ngơi rồi. Từ giờ trở đi cậu ấy không cần phải, lo nghĩ đủ thứ chuyện nữa, tất cả, đều đã kết thúc rồi.

Còn về Tiêu Vũ Lương, hắn sau khi bị Lưu Vũ Ninh đưa đi thì vẫn luôn ở Đông Hải làm tròn bổn phận của một thế tử, nhưng cho dù là vậy thì trong lòng hắn vẫn luôn hướng về một người cho nên khi nhận được tin người đó không còn nữa, từ sâu trong lòng hắn cảm thấy rất buồn.

Ngày đầu gặp mặt hắn còn nghĩ, cậu hiện tại đầu thai làm một thiếu gia của một gia tộc lớn, đời sau nhất định sẽ rất hạnh phúc, sẽ không phải sầu não vào những việc không đâu nữa....cũng sẽ sống rất lâu, rất lâu vì cậu và mọi người trong gia tộc cậu đều là người tu tiên, đời đời đều chỉ làm một việc duy nhất chính là trừ ma diệt tà.



Nhưng bây giờ cậu ấy lại đi rồi, cuộc đời của cậu ấy lại khống giống như những gì mà hắn nghĩ, chỉ mới có sáu mươi năm, một đời người. Một nghìn năm, bây giờ lại thêm sáu mươi năm, có lẽ cả đời này của hắn vĩnh viễn cũng không bao giờ có thể ở bên cạnh người hắn yêu được rồi.

Mà một bên khác, Bạch Tiêu Tiêu cuối cùng cũng lấy được chiếc nhẫn, cô ấy dự định sẽ quay lại Côn Luân Hư đón Lý Khiêm nhưng rồi lại nghĩ bản thân mình đến đó thì có vẻ không ổn thế nên cô ấy quyết định sẽ quay về Thanh Khâu đợi người quay lại, sẵn tiện xử lí nốt số công vụ kia luôn.

''Lý Khiêm, thời hạn ba tháng đã hết rồi, cậu cũng nên ra ngoài rồi.''

''Mặc Uyên thượng thần, những chuyện như vậy sao lại không cử người tới mà lại đích thân làm vậy?"

''Hừ, ta là thấy một tia nguyên thần kia của cậu cuối cùng cũng quay lại rồi, mọi thứ ở dưới kia cũng đều ổn cả, lần lịch kiếp này của cậu đã thành rồi, cậu bây giờ đã không đơn giản là một con Hồ ly của Thanh Khâu nữa rồi. Ta đến đây là để tiễn cậu, cũng là đến để nói cho cậu biết tung tích của Phượng Vũ và Hứa Vân Xuyên.''

''Nhưng cậu trước tiên cứ quay về Thanh Khâu trước đi, mọi chuyện ta sẽ viết thư rồi gửi cho cậu sau. Lý Khiêm thượng thần, mời ngài xuất sơn.''

''Mặc Uyên thượng thần, ngài khách khí rồi. Ta chỉ là một tiểu yêu hồ đặc biệt hơn những đồng loại trong tộc, bây giờ tu đến cảnh giới này lại thêm Thần lực thức tỉnh, sau này nếu có gì sơ sót mong ngài có thể đứng ra giúp đỡ.''

''Được, vậy....ta chúc mừng cậu qua được Thiên kiếp có được Thần lực, chúc mừng cậu....có thể bình an quy vị.''


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện