"Điểm danh vọng của cậu thế nào rồi?":"Chán lắm.""Còn kết quả của cậu thì sao?""Thôi đừng nhắc tới nó nữa...""Kết quả bài thi lên danh vọng của mình vẫn thất bại, không biết sắp tới nên làm gì đây?""Thôi không phải lo lắng nữa”"Cửu Ngũ Chí Tôn đã có số mệnh định đoạt cả rồi, miễn cưỡng cũng chả ích gì"Trong lớp, những tiếng nói liên tục vang lên.
Khải Thần nhìn xung quanh, những gương mặt quen thuộc, lắng nghe bọn họ nói, khóe miệng không khỏi giật giật, cảm thầy giờ phút này cậu có chút hoài nghi nhân sinh.Mặc dù đã tới thế giới này hơn một tháng, nhưng cậu ấy vẫn chưa khỏi cảm thấy bàng hoàng và lo lắng.Mọi thứ xảy ra giống như một giấc ngủ, chớp mắt đã xảy ra rất nhiều chuyện kì ảo và thực sự rất khó hiểu."Thế giới đã đổi thay ư?" Cậu nghĩNghe xung quanh học sinh xì xào bàn tán, Khải Thần lắc đầu, từ trong ngăn bàn lấy ra một quyền sách.Khác với những cuốn sách quen thuộc trước đây, thứ cậu ấy chọn lần này là một cuốn sách có bìa màu hạt dẻ trông đã cũ, nó khá dày, đôi chỗ đã bị rách ở mép.Sách đóng gói nhìn rất đơn giản, bên trên viết máy chữ to."Danh vọng bản sơ".Sau đó, Khải Thần lại lấy thứ gì đó ra khỏi bàn.Thuyết rèn thân thể, lịch sử võ học, nguyên nhân ra đời thần thông....Một loạt sách được đặt trước mắt anh ấy, và chúng có thể được đọc như tiểu thuyết ở thế giới trước kia của Khải Thần."Lợi hại." Cậu bạn mọt sách A Tống đang ngồi phía sau bàn của Khải Thần nói vu vơ về cuốn tạp chí mà cậu ta đang đọc.Nhìn những thứ này, Khải Thần không khỏi thở dài.Thành thật mà nói, lúc mới tái sinh một mớ hỗn độn cảm xúc cùng những sự hoài nhi nhân sinh luôn thường trực trong suy nghĩ của Khải Thần, cậu ấy giống một kẻ mộng du vừa chợt tỉnh giấc vậy, mặc dù cậu vẫn còn sống, nhưng khi suy nghĩ Khải Thân có cảm giác rất lạ về những chuyện đã qua.Nhân sinh mà! Ai có thể sống mà không hồi tiếc? Cậu nghĩLúc Khải Thần quay lại trường trung học, mọi thứ dường như mới chỉ diễn ra trong khoảnh khắc."Tôi có cơ hội để chuộc lại nhiều tiếc nuối trong quá khứ".
Khải Thần nghĩ.Ngay khi tràn đầy phấn khích và tham vọng, Khải Thần muốn làm những việc tuyệt vời mà trước kia chưa kịp, nhưng thực tế đã giáng cho cậu ấy một đòn nặng nề.Thế giới đã thay đổi !Cậu ấy thực sự đã được tái sinh một lần nữa! Đúng vậy, nhưng là trong quá khứ và những người xung quanh cậu vẫn vậy, dòng thời gian như lặp lại giống ký ức.Những người thân, bạn bè và tất cả mọi thứ thân quen xung quanh vẫn ở đó, không có nhiều thay đổi.Nhưng ngược lại, thế giới này đã vận hành theo một cách khác."Đây là một thế giới của Danh Vọng Võ Thuật.""Danh Vọng Võ Thuật.""Đúng vậy" một giọng trầm ấm trả lời những suy nghĩ đó của Khải Thần.Trong thế giới này, võ thuật là một sự tồn tại thực sự, trên toàn thế giới, có rất nhiều bậc thầy võ thuật nổi tiếng, mỗi người đều sở hữu sức mạnh bá đạo.Những thứ này không có ở thế giới trước kia của cậu ấy.Không chỉ như vậy, khắp nơi trong tiến trình phát triển của thế giới này đều dễ dàng bắt gặp dấu vết của các cao thủ võ lâm, đằng sau một số buổi lễ trọng đại thường có sự góp mặt tham gia của các nhân vật cao thủ lừng danh.Ngay cả những học sinh bình thường như Khải Thần, ngoài những giờ học văn hóa bình thường, còn có thêm những khóa học võ thuật.So với thế giới mà Khải Thần sống trước đây, nó đã thay đổi rất nhiều.Cậu không biết tại sao lại có sự thay đổi lớn như vậy.Nhớ lại đủ loại chuyện trên đời này, Khải Thần không hiểu thở dài.May mắn thay, cậu ấy đã có một khởi đầu tốt.Ở thế giới trước kia, thành tích học tập của Khải Thần ở trường trung học rất tốt, mặc dù cậu ấy không được xếp hàng top đầu, nhưng Khải Thần luôn được xếp hạng trong mười người đứng đầu của lớp.Ở thế giới này, cậu ấy không chỉ đạt điểm cao về các môn văn hóa mà thậm chí còn đạt điểm cao về võ thuật.Tất cả các khía cạnh về chất lượng vẫn là hàng đầu, và Khải Thần có thể được coi là học sinh hàng đầu của trường trung học này.Đây là một chút an ủi.Tuy nhiên, điều này là không đủ."Quy tắc của thế giới này nhìn chung giống với quy tắc của kiếp trước, kỳ thi tuyển sinh đại học cũng rất quan trọng.”"Bất quá, so với kiếp trước, tựa hồ ở thế giới này thi đại học không chỉ có môn văn hóa, còn có cả võ công?"Ngồi một mình trước bàn học, Khải Thần thầm nghĩ: “Lớp văn hóa nói dễ nghe, hơn nữa còn nửa năm nữa, mình sẽ chăm chỉ học tập một thời gian, nhất định sẽ đạt tiêu chuẩn.""Nhưng võ công thì..."Cậu nhau mày.Trước kia khi hoàn thành kết quả học tập, Khải Thần đã có nhiều năm học tập tích lũy, kết hợp với quãng kí ức của thế giới trước, chỉ c ần sau này ta cố gắng hơn nữa, hẳn là không có vấn đề gì để đạt tiêu chuẩn trong lớp học văn hóa của thế giới hiện tại.Nhưng về mặt võ công, lại hoàn toàn mới mẻ đối với Khải Thần.Tuy nói điểm võ công kém không ảnh hưởng đến việc học đại học, nhưng trên thế giới này, điểm võ công tốt ở nhiều phương diện đều có ưu thế rất lớn.
Điều đó quyết định tới thứ hạng và xếp loại của mỗi công dân.Nếu có thể, Khải Thần vẫn hy vọng rằng mình là con người “Văn Võ Song Toàn”, để lấy đó làm nền tảng tốt cho tương lai với một khởi đầu thuận lợi hơn."Chỉ có thể hi vọng ông trời không phụ tấm lòng của ta."Khải Thần khẽ thở dài, sau đó nhìn sang một bên.Với suy nghĩ đó trong đầu.
Bỗng! xuất hiện một dãy số trước mặt cậu.Điểm hiện tại của bạn: 99.06"Chín chín...ngay lúc tôi đến thế giới này."Nhìn những con số trước mặt, ý nghĩ này lóe lên trong đầu Khải Thần.Dãy số trước mặt cậu, đã mang theo khi anh vừa băng qua luồng ánh sáng đó, lúc cậu xuất hiện ở thế giới này.Mặc dù tới thế giới này đã hơn một tháng, nhưng đến giờ cậu còn chưa nghĩ ra thứ này có ích lợi gì cho bản thân.Khải Thần chỉ biết rằng khi thời gian trôi qua, số lượng những thứ này sẽ tiếp tục tăng lên và ngày càng lớn hơn.Tuy nhiên, Khải Thần không rõ ràng về việc sử dụng thứ này.
Ngồi trên bàn, cậu ngẩng đầu nhìn bục giảng trước mặt.
Trên bục có một chiếc đồng hồ, thời gian trên đó đã điểm gần mười hai giờ trưa.
Cậu chỉ nhìn chằm chằm vào đồng hồ, lặng lẽ nhìn thời gian trôi qua trước mắt mình.Đinh!Có những âm thanh sắc nét.Bên ngoài, một phát thanh vang vọng."Giờ nghỉ đã tới!"Xung quanh, học sinh hét lên, cả lớp lập tức sôi nổi.Nhưng mà, Khải Thần không để ý tới những này, anh chỉ là nhìn chằm chằm về phía trước mắt, với ánh mắt vô định, không một chút thần thái.Dưới cái nhìn của mình, những con số trước mặt anh bắt đầu thay đổi.Điểm hiện tại của bạn: 100.01Một con số hoàn toàn mới xuất hiện trước mắt Khải Thần, lúc này con số phía trên đã đổi thành một trăm."Không có thay đổi khác?"Nhìn điểm trước mắt, Khải Thần có chút kinh ngạc.
Trên thực tế, anh luôn có một cảm giác không thể giải thích được về điều này.Lúc trước, anh còn mơ hồ có thể cảm giác được, khi điểm của mình đạt đến trình độ này, nhất định sẽ có biến hóa nào đó.
Nhưng bây giờ có vẻ như đó chỉ là một ảo ảnh?Anh khó hiểu và cảm thấy hơi thất vọng.Đúng lúc này, trước mắt anh, một khung cảnh hoàn toàn