“Borg, hình như đây không phải hướng đến biển Sisi.”
“Ta chưa từng nói đang bay về nhà.” Borg nói rồi đáp xuống đất, cúi người để Ryan đi xuống từ trên lưng mình.
Ryan trượt từ trên cổ Borg xuống, quan sát kiến trúc khác hẳn phong cách với tinh linh tộc trước mắt: “Đây là… Cung điện?”
“Ừ.” Borg trả lời, biến thành hình người, “Cung điện của long tộc.”
Ryan mở to mắt: “Sao anh lại dẫn em tới đây? Tinh linh tộc đã giam anh nhiều năm như vậy ——”
“Sẽ không có ai dám đụng đến em.” Borg khoác một cánh trên cổ Ryan, lười biếng ngáp một cái. Đã rất lâu hắn không có bay trên không trong một quãng thời gian dài như thế, bây giờ chỉ cảm thấy toàn thân đau nhức không ngớt, chỉ muốn mau mau chào hỏi long tộc vương cùng vương hậu xong xuôi, rồi về nhà ôm kho báu của hắn ngủ một giấc.
“Đi thôi.” Borg dắt Ryan đi vào cung điện.
“Người kia là ——”
“Là Borg thân vương?”
“Hình như đúng vậy.”
“Con gà ốm yếu ngài ấy đang dắt theo là ai?”
“Không biết, có điều rất đẹp.”
…
Quy củ của long tộc không nghiêm khắc như tinh linh tộc, thủ vệ cung điện nhìn thấy Borg và Ryan, đều không nhịn được xì xầm bàn tán với nhau. Bảo là kề tai nói nhỏ, thế nhưng long tộc vũ dũng thô lỗ cũng không biết phải đè thấp âm lượng, nội dung nói chuyện gần như lọt không sót một chữ vào trong tai hai người. Thủ vệ đầu tiên biểu đạt khiếp sợ một hồi với sự xuất hiện bất ngờ của Borg, rồi chuyển trọng điểm đề tài đến trên người con gà ốm yếu xinh đẹp mà Borg đang dắt tay kia.
Ryan cũng không để ý bọn họ nói cái gì. Từ nhỏ đến lớn, cậu hầu như chỉ ở trong cung điện của tinh linh tộc chưa từng ra ngoài, lần đầu tiên nhìn thấy nhiều người của chủng tộc khác như vậy khiến Ryan có chút hưng phấn, ánh mắt lia tới lia lui trên người long tộc.
Phần lớn con dân tinh linh tộc đều tao nhã bình tĩnh, bọn họ dựa vào sức mạnh chủ yếu là phép thuật, rất ít người có thân thể cường tráng mạnh mẽ rắn chắc như long tộc.
Borg nghe thủ vệ bàn từ mái tóc vàng mềm mại đến làn da trắng quá mức của Ryan, rồi từ ngón tay thon dài tới mắt cá chân mảnh khảnh. Borg quay đầu nhìn, Ryan cũng đang tò mò nhìn thủ vệ nói chuyện.
Lông mày Borg hơi động, kéo Ryan vào trong lồng ngực của mình, ánh mắt lướt về phía nhóm thủ vệ rảnh rỗi: “Không được phép nhìn. Tất cả cút.”
Nhóm thủ vệ ngại ngùng ngậm miệng.
Borg niết một cái sau gáy Ryan: “Em cũng vậy. Nhìn nữa ta liền bịt mắt em lại.”
Ryan mở to mắt nói: “Như vậy em sẽ không thấy đường, anh phải cõng em đi mới được.”. truyện xuyên nhanh
“…”
Không làm gì được cậu.
Borg dắt Ryan đi tới chính điện. Trên đại điện, long tộc vương cùng vương hậu đang xử lý chính vụ, nhìn thấy Borg liền lập tức mở miệng cười.
“Anh hùng của chúng ta đã trở về.” Vương hậu nói.
Borg nghe vậy liếc mắt nhìn Ryan, phát hiện Ryan cũng không chú ý đến vương hậu, chỉ xoay cổ ngắm nhìn trang trí trong cung điện, liền lạnh nhạt “Ừ” một tiếng.
“Lúc trước vì lấy đại cục làm trọng, đã để ngươi chịu khổ rồi.” Long tộc vương nói, “Ban thưởng cho ngươi đã quăng vào trong biển Sisi, người trở lại là có thể nhìn thấy.”
“… Lần sau xin hãy sắp xếp gọn gàng giùm ta.”
Vương hậu cười nói: “Long nào tiến vào lãnh địa của ngươi, đụng vào đồ của ngươi không bị ngươi cắn đuổi ra? Ai dám giúp ngươi xếp?” Nàng nói mấy câu cùng em trai mình, rồi dời tầm mắt đến Ryan ở sau lưng Borg.
Vương hậu quan sát Ryan, không xác định nói: “Đây là… Tình nhân của ngươi?”
“Không phải.” Borg lắc đầu một cái, “Đây là vợ của ta.”
Đang nhìn lung tung xung quanh, Ryan sững sờ, hơi ngẩng đầu lên nhìn về phía gò má của Borg.
Vương hậu hơi sửng sốt: “Là… Tinh linh sao?”
“Đúng vậy.” Ryan thực hiện lễ nghi của tinh linh tộc với vương hậu.
“Thôi.” Vương nói, “Thân vương suy nghĩ kỹ càng là tốt rồi.”
“Ừm.” Borg gật đầu với hai người, “Vậy chúng ta về trước.”
Borg xoay người lại đi mấy bước về phía ngoài, phát hiện Ryan còn đang đứng tại chỗ sững sờ, không thể làm gì khác hơn là quay lại nắm tay Ryan ra khỏi chính điện.
Ryan được Borg dắt ra khỏi cung điện, bước đi tung tăng nhẹ tênh tênh, tựa như giẫm trên mây.
Borg không nhịn được dừng lại hỏi: “Em làm sao vậy?”
“Em, em là ——” Ryan kích động đến nỗi nói năng không thành câu, dùng sức chà xát đến hồng cả hai má, “Em là vợ của anh à?”
“Ừ.” Borg nghiêm mặt, “Em