Trong khi Thánh Viện đang diễn ra kỳ Tân Vương vô cùng náo nhiệt thì tại Thăng Long Thành, trong một tòa biệt phủ bí mật, ngay đại sảnh lúc này tập trung một nhóm bốn người.
Thông qua khí tức toả ra, không ngờ bọn họ đều là những tồn tại Thần Cấp cường giả vô cùng khủng bố.
Đặc biệt, ngồi chính giữa là một nam tử trung niên tuổi chừng năm mươi, sắc diện thâm trầm, trên đầu là bộ tóc xoăn dài màu hung đỏ.
Nhưng đáng sợ nhất là trên người hắn mọi người có thể cảm ứng được thiên địa nguyên khí đang nhè nhẹ dao động, điều này chứng tỏ hắn đã chạm một chân vào Đế Cấp cảnh giới.
Nếu để ý kỹ thì sẽ thấy gương mặt của hắn rất giống với tia thần hồn từng xuất hiện bên cạnh Hoàng Kim Cự Long ở trận chiến trong Tây Nguyên.
Không sai, nhân vật này là Vô Cực Hoàng Quân, hay còn được gọi là Vô Cực Tà Quân, tông chủ của Vô Cực Tông.
Bỗng nghe một lão nhân tóc bạc ngồi bên dưới cất tiếng: “Tông chủ đại nhân, không biết đến khi nào chúng ta mới bắt đầu hành động?”
Vô Cực Hoàng Quân quét nhìn mọi người, dù chỉ là một ánh mắt nhưng lại mang theo khí thế cao ngạo như đấng chí tôn, nắm giữ trong tay quyền sinh quyền sát, trấn áp vạn vật.
Hắn mở miệng nói: “Mục tiêu trong chuyến đi này của chúng ta chính là Thánh Viện, vì vậy nhất định phải dùng một chiêu sét đánh ngang tai, tốc chiến tốc thắng, khiến bọn chúng không kịp trở tay.
Liễu Nam trưởng lão, tình hình đã sắp xếp ổn thoả chưa?”
Liễu Nam là một người thanh niên dáng vẻ thư sinh, tu vi Thần Cấp trung kỳ, ngồi ngay hàng ghế đầu, nghe Vô Cực Hoàng Quân nhắc tới tên liền đứng dậy nói: “Bẩm báo tông chủ, bởi vì khoảng cách từ An Ký Đông đại lục truyền tống đến đây rất xa nên trong thời gian ngắn không thể tập trung đầy đủ năm vạn binh lực.
Tuy nhiên, cho đến hiện tại số môn hạ Vô Cực Tông có mặt tại An Ký Tây đại lục đã trên dưới hai vạn, đều thuộc vào hàng ngũ tinh anh.
Quân đội của chúng ta chia thành hai hướng tấn công, một đạo di chuyển đến Vân Hải do Vương Hoàng phó tông chủ chỉ huy, một đạo đóng ở ngoài thành Thăng Long, chờ đợi mệnh lệnh của tông chủ.”
Ngồi đối diện Liễu Nam là lão nhân tóc bạc tên gọi Anh Khoa, tu vi Thần Cấp sơ kỳ, đợi đến đây liền nói: “Đám người Thánh Viện thật quá ngông cuồng, không ngờ dám ngang nhiên hạ sát Hoàng Kim Cự Long, toạ kỵ phi hành của tông chủ.
Lần này bổn tông đại khai sát giới, chỉ trong một vài ngày tới, cái tên Thánh Viện nhất định sẽ bị xoá sổ khỏi bản đồ của An Ký Tây đại lục mà thôi.”
Liễu Nam nghe vậy không cho là đúng, lắc đầu bảo: “Anh Khoa trưởng lão chớ nên khinh địch! Theo ta thấy thì thực lực của Thánh Viện không đơn giản đâu.
Bọn chúng vốn tồn tại biết bao vạn năm, tiềm lực ẩn tàng phía sau sợ rằng so với Vô Cực Tông ta chỉ hơn chứ không kém.
Còn nữa, Hùng Vương lão tổ của bọn chúng mất tích nhiều năm, không biết là đã đi đâu?”
Lão nhân Anh Khoa vuốt chòm râu, cười khinh thường: “Ta nghe nói khi mới thành lập Thánh Viện, Hùng Vương chỉ là một tên nhãi nhép Thánh Cấp hậu kỳ, vậy mà cũng dám vỗ ngực tự xưng hai tiếng Thánh Tổ hay sao? Thật là buồn cười!”
Liễu Nam lại tiếp tục xua tay bảo: “Vậy là Anh Khoa trưởng lão còn có điều chưa biết, Hùng Vương thiên phú cực cao, được coi là kỳ tài tu luyện, chỉ trong ngàn năm quật khởi trở thành một truyền kỳ.
Không những vậy, hắn còn sở hữu một linh phách cường đại tên gọi Trống Đồng Đông Sơn, bài danh thứ chín mươi mốt Linh Phách Bảng.
Nghe nói chỉ cần gõ một tiếng thì núi lở, gõ tiếng thứ hai thì biển động, gõ tiếng thứ ba thì bất kỳ ai cũng hồn lìa khỏi xác.”
Nghe màn giới thiệu về linh phách Trống Đồng Đông Sơn, sắc mặt Anh Khoa trở nên nghiêm túc hẳn: “Lợi hại đến vậy sao?”
Gật đầu xác nhận, Liễu Nam bỗng nói thêm: “Tuy Thánh Viện cố tình che giấu nhưng ta điều tra kỹ càng biết được cách đây hơn ngàn năm Hùng Vương đã tiến hành bế quan, có lẽ là muốn đột phá vào Đế cảnh.”
Ánh mắt Anh Khoa loé lên một tia kinh ngạc, nhưng ngoài miệng vẫn thản nhiên như không: “Ồ, hắn muốn đột phá Đế Cấp cảnh giới sao? Đã lâu như vậy mà không có tin tức, e rằng chết rục xương từ mùa quýt rồi cũng không chừng.”
Đến đây, bỗng Vô Cực Hoàng Quân bật cười ha hả, nói: “Hai vị trưởng lão không cần tranh cãi, việc này có thể là thật, cũng có thể là giả.
Chính ta cũng rất tò mò, muốn xem thử Hùng Vương là người như thế nào, bản lĩnh có thực sự lợi hại như trong lời đồn thổi hay không! Ha ha…”
Nói đoạn, Vô Cực Hoàng Quân hướng về người ngồi ngoài cùng, là một lão nương tu vi Thần Cấp sơ kỳ, có gương mặt hơi gầy và chiếc cằm nhọn, cất tiếng hỏi: “Mỹ Nhàn trưởng lão, ngươi điều tra nội tình bên