Nguỵ Triệu Vinh thân là thiếu chủ Độc Xà Động, xưa nay chỉ nghe người khác nịnh nọt tâng bốc chứ chưa từng có ai dám cả gan ăn nói như vậy trước mặt mình.
Hắn chòng chọc hướng về Võ Thiện Nhân, linh lực không nói không rằng cuồn cuộn đổ ra, theo bí pháp chân truyền hóa thành một dòng chảy đen xì, rồi cấp tốc biến hóa ngưng hình thành trăm con rắn độc to bằng ngón chân cái, huyền phù trên không.
Đây chính là linh thuật Quần Xà Loạn Vũ, tuy uy lực không sánh bằng Độc Nhãn Công Tâm nhưng để đối phó với một tên nhóc Tướng Cấp trung kỳ nhất định là dư sức.
Chứng kiến một màn trên, Võ Thiện Nhân giật thót mình, liền nhanh chóng lấy một mớ linh phù dán hết lên người, đồng thời biện pháp phòng ngự Thổ Thuẫn cũng được triệu hồi.
“Con chó già chớ vội cậy mạnh, ta nói cho ngươi biết, hiện sư phụ và các sư thúc bá của ta đang trên đường đến đây! Đến lúc đó xem ai mới là kẻ nằm xuống.” Võ Thiện Nhân lớn giọng.
“Con mẹ nó, còn dám dọa ông?” Nguỵ Triệu Vinh điên tiết quát.
Theo một ý niệm trong đầu, hàng trăm con rắn độc bỗng nhe răng vươn nọc lao thẳng tới vị trí của Võ Thiện Nhân.
“Khè… Khè…”
Màn tấn công kinh dị đó khiến Võ Thiện Nhân rùng cả mình, liền nhanh chóng điều động linh lực, hướng về đám rắn độc đánh ra một chiêu Du Long Bát Hoang, thức thứ sáu có trong Long Hổ Thần Quyền.
“Bồng.”
Nguỵ Triệu Vinh chỉ là Linh Giả đơn hệ sở hữu thổ linh mạch, vì vậy toàn bộ linh thuật của hắn thi triển ra đều thiên về thổ thuộc tính.
Do đó, ở lần công kích này Võ Thiện Nhân không dùng đến hoả thuộc tính có trong Thức Hải nữa mà chỉ đơn giản biến hoá Long Hổ Thần Quyền sang linh thuật hệ mộc.
Phép tắc thiên địa ngũ hành tương sinh tương khắc, mộc vốn khắc chế thổ nên ít nhiều Du Long Bát Hoang cũng chiếm được chút lợi thế trước Quần Xà Loạn Vũ.
Có điều, khoảng cách tu vi cảnh giới giữa đôi bên chênh lệch quá xa nên một chiêu Du Long Bát Hoang chỉ có thể đánh tan được chừng chục đầu rắn độc mà thôi.
Võ Thiện Nhân lúc này lại vô cùng quyết đoán, cậy vào đan điền của mình khổng lồ gấp năm lần người thường nên liên tiếp thi triển thêm bảy, tám đòn Du Long Bát Hoang, đánh cho đàn rắn độc tan tác chim muông, chẳng chừa một mống nào.
“Bồng.”
“Bồng.”
“Bồng.”
“…”
Đầu tiên là Bá Vương Lâm Thế mang khí tức hoả thuộc tính, hiện tại xuất hiện thêm hai loại thuộc tính là mộc và thổ.
Nguỵ Triệu Vinh rất nhanh đã nhìn ra điểm khác thường, kinh hãi thốt: “Ngươi là Linh Giả tam hệ?”
Trước đó, Linh Giả song hệ và Linh Phách Đại Hồng Chung của Nguyễn Hoàng Yến đã làm cho Nguỵ Triệu Vinh chấn động cực mạnh.
Bây giờ lại đến lượt Linh Giả tam hệ xuất hiện, điều này càng khiến cho hắn bị đả kích nặng nề.
Chẳng lẽ thời thế thay đổi, Linh Giả song hệ, Linh Giả tam hệ đã trở nên phổ biến đến vậy sao?
Đáp lại hắn là vẻ cợt nhả rất đỗi gợi đòn của Võ Thiện Nhân: “Đám giun đất này còn không, cho ta thêm mấy con.
Hắc hắc…”
Nguỵ Triệu Vinh sát khí triệt để bạo phát, gằn giọng nói: “Để ta xem trong người ngươi còn bao nhiêu chân linh khí?”
Kế đó, hắn liên tục thi triển bí pháp Quần Xà Loạn Vũ ngưng tụ cùng lúc hai trăm đầu rắn độc.
Nhưng chưa hết, hắn cắn mạnh đầu lưỡi, há miệng phun ra một chùm huyết tinh vào bầy rắn, chỉ một loáng, thân hình con nào con nấy trở nên căng mọng, khí tức toả ra không ngờ đột nhiên gia tăng đến mấy lần.
Sau một tiếng quát trầm thấp, bầy rắn hai