Nghĩ đến tình cảnh hiện nay, Võ Thiện Nhân thở dài bất lực: “Bây giờ Hồng Diễm không có mặt nhưng chúng ta đều bị phong bế tu vi, muốn thoát khỏi e là không được rồi!”
Chưa cần nói đến gian thạch thất này, bên ngoài động phủ nhất định còn thiết lập cấm chế lợi hại, chỉ dựa vào sức lực phàm nhân thì làm sao phá vỡ được đây?
“Không lẽ cứ phải ngồi yên chờ chết?” Võ Thiện Nhân vò đầu bứt tai, nhất thời không nghĩ ra được cách nào ổn thoả.
Bỗng Như Ý nói: “Theo Như Ý quan sát, hình như Hồng Diễm vẫn chưa hoàn toàn khôi phục tu vi, biểu hiện bên ngoài cho thấy hiện đang ở Thần Cấp sơ kỳ.
Nếu Như Ý và muội muội đột phá Thánh Cấp đỉnh phong, cùng nhau hợp sức thì có lẽ phong ấn sẽ vỡ.”
Võ Thiện Nhân trong lòng chợt động, bèn hỏi: “Tình hình hai nàng tu luyện đến đâu rồi?”
Cát Tường thành thật đáp: “Cát Tường và tỷ tỷ đã đạt đến Thánh Cấp hậu kỳ giai đoạn cuối, chỉ còn thiếu một chút xíu nữa là đột phá vào Thánh Cấp đỉnh phong.”
Muốn đột phá trong thời gian ngắn chỉ còn cách dùng đến ngoại lực làm đòn bẩy.
Có điều, đan điền đã bị phong toả, cho dù là linh đan diệu dược cũng không phát huy được tác dụng.
Ánh mắt Võ Thiện Nhân loé sáng, chần chờ một thoáng mới nói: “Ta có một biện pháp, nói không chừng có thể thành công thoát hiểm.”
Cát Tường vui mừng: “Tôn chủ, người hãy nói mau đi!”
Võ Thiện Nhân ngập ngừng: “Cơ mà, cách này…”
Trông thấy điệu bộ của hắn, Như Ý chợt hỏi: “Tôn chủ, chẳng lẽ người muốn nhắc đến… Hợp Thể Âm Dương Công!”
Võ Thiện Nhân gật đầu nói: “Đúng vậy! Đan điền chúng ta đã bị phong toả, chỉ dùng cách này mới có hi vọng.”
Nghe hắn xác nhận, Như Ý sắc mặt đại biến, một thoáng trôi qua bỗng quỳ xuống nói: “Tôn chủ! Sinh mạng của chị em Như Ý vốn đã thuộc về người.
Có thể chết vì tôn chủ, chị em Như Ý cam tâm tình nguyện!”
Cát Tường cũng hoảng hốt quỳ xuống theo chị mình.
Võ Thiện Nhân cả kinh: “Như Ý, sao nàng lại như vậy? Ta đâu có nói là muốn lấy mạng các nàng?”
Như Ý bèn bày tỏ rõ căn nguyên: “Như Ý nghe nói Hợp Thể Âm Dương Công là môn tà thuật.
Khi tu luyện sẽ phải rút hết khí âm hoặc khí dương của đối phương cho đến chết.
Sau đó dùng âm dương nhị khí tiến hành tu luyện.”
Võ Thiện Nhân cau mày: “Ai nói với nàng chuyện này?”
Cát Tường liền gật đầu xác nhận: “Lão cung chủ từng kể rằng, năm xưa Hồng Diễm vì tu luyện môn bộ linh thuật này mà đã bắt bớ và giết hại vô số nam nhân.”
Càng nghe, Võ Thiện Nhân càng không hiểu.
Hợp Thể Âm Dương Công rõ ràng là phương pháp nam nữ song tu, tại sao qua tay Hồng Diễm lại trở nên tàn độc như vậy? Hoặc có thể Hồng Diễm tu luyện không phải là Hợp Thể Âm Dương Công.
Võ Thiện Nhân vội đỡ hai nàng dậy, nói ngay: “Các nàng hiểu nhầm ý ta rồi! Tu luyện Hợp Thể Âm Dương Công không ai trong số chúng ta phải chết cả!”
Cát Tường tròn xoe mắt hỏi: “Tôn chủ, thật vậy sao?”
Võ Thiện Nhân vỗ ngực bảo: “Ta yêu thích các nàng như vậy, làm sao lại làm ra loại chuyện ác độc đó chứ?”
Nghe hắn khẳng định như đinh đóng cột, Như Ý vội nói: “Tôn chủ, vậy là Như Ý đã trách lầm người rồi!”
Thấy không phải chết, Cát Tường hớn hở hối thúc: “Tôn chủ, vậy chúng ta hãy mau tu luyện Hợp Thể Âm Dương Công đi!”
Võ Thiện Nhân ho khục khục vài tiếng: “À… À… Cái này…”
Võ Thiện Nhân tự nhận mình lưu manh tuỳ tiện nhưng trong việc này lại không muốn thừa nước đục thả câu.
Quan trọng hơn, muốn tu luyện thành công Hợp Thể Âm Dương Công cần nam nữ phối hợp nhuần nhuyễn, tâm ý tương thông thì mới phát huy tác dụng tuyệt đối.
Nếu một bên không tình nguyện thì hiệu quả sẽ bị