Biết được sự thật năm xưa, Lưu Thiên Úy sốc đến mức không nói nên lời.
Chẳng phải năm xưa chính mồm ông Hà bảo rằng cô đang sống rất tốt sao? Bảo rằng cô được chu cấp rất đầy đủ, mẹ cô ấy Cảnh Miên cũng đang được điều trị tại phòng tốt nhất bệnh viện nổi tiếng?
Chết tiệt! Đúng là không thể tin được lão cáo già họ Hà này mà.
Nếu như vậy thì hủy hoại ông ta đi, trút giận cho Hà Kiều.
Bây giờ anh cũng đã toàn quyền quyết định cuộc sống của mình rồi, cái đính hôn khốn khiếp kia cùng Hà Linh Đan cũng nên kết thúc rồi.
Lưu Thiên Úy đứng dậy, tự mình vạch ra kế hoạch tương lai trong đầu.
Có hai việc bây giờ phải làm: Trả thù giúp Hà Kiều và theo đuổi lại bảo bối.
Hà Kiều bên này thì vẫn không biết gì, còn đang lười biếng nằm dài trên giường ngủ phòng Y Y.
Trở về từ quán cà phê, thấy cô bạn còn ngủ say sưa, Y Y liền véo mũi cô không cho thở.
Hà Kiều đang ngủ bị quấy rầy liền vung tay loạn xạ, thiếu không khí, cô mở mắt hít lấy hít để: ”Y Y, cậu muốn ám sát mình hả?”
Cô bạn cười cười, trêu chọc: ”Ám sát kiểu này khó thành công quá! Để lần sau mình thuê sát thủ đến ám sát cậu cho dễ nhá!”
“Đứng lại Y Y, cậu chết chắc rồi!” Hai thiếu nữ cứ vậy rượt nhau khắp phòng.
Ngôi nhà bỗng chốc ầm ĩ không chịu nổi.
Chạy chán rồi cả hai liền nằm bệt xuống giường, nhìn nhau cười lớn: ”Kiều Kiều, hết buồn rồi đúng không? Mình có điều muốn nói.”
Thấy cô bạn bỗng dưng nghiêm túc như vậy, Hà Kiều cũng ngồi bật dậy, ngoan ngoãn ngồi lắng nghe: ”Nói đi Y Y!”
Phía Liễu Y Vân có động tĩnh, bà ta vừa thuê một sát thủ ở chợ đen phía Nam California.
Mình nghĩ bà ta muốn trừ khử cậu.
Mình không nghĩ như vậy.
Đã tốn công thuê từ California, chứng tỏ bà ta muốn tiêu diệt kẻ biết nhiều chuyện xấu của mình nhất.
Có lẽ là...
Là Đinh Vĩ?
Đúng.
Bà ta sẽ trừ khử ông ta.
Cần tìm ra ông ta trước tên sát thủ đó mới được.
Để mình.
Được.
Hà Kiều rơi vào trầm tư, đã hành động sớm như vậy, sợ rằng bà ta còn có dã tâm lớn hơn nữa.
Không chỉ là Hà gia, có khi là Cảnh gia- nhà ngoại cô và ngay cả gia tài của Lưu gia.
Nghĩ đến đây, cô liền tức giận:” Tên Lưu Thiên Úy chết tiệt.”
----------------
Dù gì cũng là đối tác, không thể không chạm mặt.
Hà Kiều bất đắc dĩ phải cùng anh đến khu đất chuẩn bị xây dựng để khảo sát đánh giá tính thực tiễn.
Suốt đoạn đường, anh không nhắc gì đến chuyện hôm đấy cũng giúp cô nhẹ lòng hơn.
Nhận thấy thái độ Lưu Thiên Úy điềm đạm hơn rất nhiều, Hà Kiều liền rất thoải mái chuyến khảo sát này.
Anh phía bên này không có biểu hiện gì quá đáng nhưng ánh mắt luôn chăm chú đặt trên người cô, cứ thấp thỏm lo sợ rằng cô sẽ nhắc lại chuyện đáng hổ thẹn ngày hôm đó.
Cuối cùng mọi chuyện cũng