“Yên tâm đi, không chết được.” Từ Dương lạnh nhạt nói.Hắn thấy Phương Viêm sau khi ăn nội đan yêu thú, có thể tăng lên một tầng tu vi.Đây coi như là báo đáp của hắn dành cho Phương Viêm.“Ngươi đừng có đùa ta nữa, ăn nhất định phải chết, đây là thường thức cơ bản mà.”Phương Viêm lui lại mấy bước, vẻ mặt cảnh giác, chỉ sợ một giây sau Từ Dương nhét nội đan yêu thú vào trong miệng hắn ta.Từ Dương nhíu mày, chỉ đành đưa nội đan yêu thú cho Lăng Thanh Thù.“Ngươi không ăn thì thôi, Lăng Thanh Thù, thứ này cho ngươi.”Lăng Thanh Thù cười hì hì nhận lấy: “Cảm tạ lão tổ.”Nói xong, nàng liền há miệng muốn nguyên lành nuốt vào.“Cái này thật sự có thể ăn trực tiếp? Ăn hết sẽ không chết người sao?”Phương Viêm nghi ngờ càng sâu, không đúng, theo những gì mà hắn ta được dạy cả nửa đời, tuyệt đối không được ăn nội đan yêu thú, linh lực ẩn chứa trong đó có thể dễ dàng xé nát thân thể người ta!“Không đâu, lần trước ta cũng trực tiếp ăn một viên rồi, lão tổ giúp ta ổn định linh khí, cuối cùng ta không chết, còn đột phá đó.” Lăng Thanh Thù nói, lúc này tay đã sắp đặt viên nội đan kia lên bên miệng.“Đột phá?” Phương Viêm thì thào một tiếng, thấy Lăng Thanh Thù trông không giống làm bộ, Phương Viêm khẽ cắn môi, sau đó nói: “Được, ta tin, nhưng mà, nếu ta chết, ta cũng sẽ kéo các ngươi chôn cùng đấy.”Phương Viêm giành lấy viên nội đan yêu thú, ném vào miệng nuốt, oanh một tiếng, nguyên khí cuồng bạo liền đập vào lồng ngực, phảng phất như muốn xoắn nát ngũ tạng lục phủ của hắn ta!Phương Viêm cực kỳ hoảng sợ, đang muốn chửi mẹ, thì bỗng nhiên có một bàn tay đập vào vai hắn ta, linh khí cuồng bạo trong cơ thể hắn ta lập tức dịu dàng ngoan ngoãn lại.“Chớ có suy nghĩ quá nhiều, ngươi cứ tập trung đột phá là được rồi.” Từ Dương nói.Phương Viêm chấn kinh, linh khí cuồng bạo trong nội đan yêu thú thế mà bị Từ Dương chế phục dễ dàng như vậy!Nhưng lúc này quả thật không có thời gian suy nghĩ nhiều, hắn ta ổn định tâm thần, bắt đầu tập trung tinh thần lợi dụng nguyên khí lượng dồi dào này để đột phá.Tu vi hiện tại của Phương Viêm là Kim Đan kỳ ngũ trọng, vào tuổi của hắn ta, như này đã được coi là một thiên tài.Đương nhiên, là một thổ hào chẳng có gì ngoài tiền, tu vi của hắn ta kỳ thực là dùng đan dược chồng lên.Ăn đan dược, tu vi tăng nhanh vô cùng, nhưng lại có một khuyết điểm chí mạng, đó là ăn đan dược nhiều, cơ thể sẽ sinh ra kháng dược tính, từ đó có dùng nhiều đến mấy cũng vô dụng.
Cho nên, tu vi của Phương Viêm mới kẹt ở Kim Đan kỳ ngũ trọng.Nhưng mà, lượng nguyên khí dồi dào trong thú đan có thể giúp hắn dễ dàng đột phá Kim Đan kỳ ngũ trọng, đến Kim Đan kỳ lục trọng!“Cmn, đột phá thật này, thật lợi hại.” Phương Viêm mở mắt, khó tin nói.Ngay sau đó hắn ta nhìn về phía Từ Dương, hai mắt tỏa sáng thẳng thừng nói: “Còn nội đan yêu thú nào nữa không? Ta cảm thấy ta còn có thể đột phá.”Từ Dương im lặng, nhíu mày nói: “Phương Viêm, tu luyện vẫn phải là cần tự thân, đan dược chỉ là phụ trợ, ăn nhiều không tốt.”Phương Viêm đứng lên, cảm thụ được nguyên khí như sóng lớn mãnh liệt thể nội, hưng phấn xoa xoa tay nói: “Ta biết rồi, về sau ta sẽ không tiếp tục ăn đan dược gì đó nữa, ta sẽ chuyển sang ăn nội đan yêu thú!Sau khi Phương Viêm ăn nội đan yêu thú, hắn ta đã thấy được những tuyệt thế đan dược mà hắn ta từng ăn chính là rác rưởi.Từ Dương cạn lời, chỉ có thể nói cho Phương Viêm biết thêm, nội đan yêu thú kỳ thực cũng là một loại đan dược..
.
.Thu được Phương Thiên kiếm, bí cảnh này đã không có gì đáng giá.Thiên Phong tông không phải là bị diệt môn, chỉ là giải tán, không ai lưu lại bảo vật.Đương nhiên, còn có thể tìm được mấy cái bô mà đệ tử Thiên Phong tông từng dùng.“Phương Viêm, ta muốn xoay chuyển toàn bộ Thiên Lam Tông, hay là ngươi đi theo ta đi.”Từ Dương nói.Nếu như chuyện này nói vào một vạn năm trước, chỉ sợ sẽ có một đống người ngoác mồm kinh ngạc.Bao nhiêu tuyệt đại thiên kiêu, lão tổ ẩn thế, muốn được đi theo bên cạnh Từ Dương, đều bị Từ Dương cự tuyệt.Hôm nay thế mà một mao đầu