Một trận pháp chỉ được bày ra một cách tùy tiện, làm sao có thể chịu được mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ công kích?Nếu đại trận này vỡ, mười mấy người kia xông vào Thiên Lam tông thì ai mà chống nổi.Toàn bộ Thiên Lam tông chỉ có một mình nàng là tu sĩ Kim Đan kỳ, còn lại toàn là Trúc Cơ Kỳ, đánh với Kim Đan kỳ chắc không nổi một hiệp.“Không được, tuyệt đối không thể để bọn họ vào, cần phải đi ngăn cản bọn họ.” Nghĩ tới đây, Lăng Thanh Thù cắn răng một cái, tay cầm Phương Thiên kiếm, bước ra ngoài đại trận hộ sơn.“Dừng tay!” Lăng Thanh Thù quát.Mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ trông thấy Lăng Thanh Thù liền đồng loạt dừng tay.Một đại hán thô kệch đi tới nói: “Chúng ta cũng không có ý mạo phạm, chỉ là vì đã đợi dưới núi một canh giờ, nhưng vẫn không thấy lão tổ các ngươi ra mời chúng ta, ngươi nhanh đi gọi lão tổ của ngươi tới đây, chúng ta có chuyện muốn nói với hắn.”Lăng Thanh Thù cảnh giác nói: “Xin thứ lỗi, lão tổ chúng ta đang tu luyện, không được phép làm phiền, các ngươi chờ thêm một chút đi.”Nàng dừng một chút, rồi tiếp tục bổ sung: “Chắc là cũng không bao lâu nữa sẽ xuất quan.”Sau đó, Lăng Thanh Thù rất cung kính bái chào một lượt.Bây giờ trước tiên phải làm cho những người này ổn định lại, chờ Từ Lão Tổ trở về là được.“Hừ, lại còn muốn chúng ta chờ, vậy các ngươi hạ đại trận hộ sơn này trước, để chúng ta đi vào, còn phải chuẩn bị trà ngon cho chúng ta, chiêu đãi cho thật tốt, các ngươi để chúng ta ở chỗ này chờ còn ra thể thống gì.” Đại hán kia cười lạnh nói.Mặc dù Lăng Thanh Thù cũng biết, để một đám người như vậy chờ dưới chân núi không phải đạo đãi khách, nhưng mà, quỷ mới biết đám người này là địch hay khách.Nếu là địch nhân, bọn họ vào được Thiên Lam tông thì khác gì dẫn sói vào nhà, Thiên Lam tông sẽ có nguy cơ diệt môn.
Cho nên, chỉ có thể để bọn họ ở bên ngoài.
Lăng Thanh Thù âm thầm cầu nguyện trong lòng, chỉ hy vọng Từ Dương sớm về.“Xin lỗi, bởi vì thực lực của các vị tiền bối quá mạnh, cho nên không thể để cho các ngươi vào được.” Lăng Thanh Thù thành thật nói.“Hừ, ngươi cho rằng ngươi không cho chúng ta vào, chúng ta sẽ vào không được sao?” Người kia cười lạnh một tiếng, tay ông ta nắm chặt lại, ngưng kết một đoàn linh khí, ngay sau đó đập tới đại trận hộ sơn.Oanh một tiếng, đại trận hộ sơn bị một tầng linh khí trắng phủ lấy một vùng nhỏ, run run rẩy rẩy phảng phất bất cứ lúc nào cũng sẽ có thể sụp đổ.“Dừng tay.” Lăng Thanh Thù biến sắc quát to.Nhưng mà đại hán kia không có vẻ muốn dừng tay, còn chẳng thèm quan tâm lời của Lăng Thanh Thù, ông ta lại ngưng tụ một đoàn linh khí tiếp tục tấn công.“Ta bảo các ngươi dừng tay!” Sắc mặt Lăng Thanh Thù trở nên khó coi, mắt nhìn đại trận hộ sơn lung lay sắp đổ, nàng bỗng nhiên xông về phía đại hán kia.“Cực Mệnh kiếm!” Một đoàn linh khí hội tụ tại mũi kiếm, oanh một tiếng, thiên địa biến sắc, khí thế Lăng Thanh Thù cảm giác như không thể đỡ nổi.“Cmn, con bé này cũng có chút bản lĩnh đó.” Đại hán giật mình nói.“Cùng tiến lên, giết chết con nhỏ này trước!” Đại hán quát lớn.Lập tức, mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ nhắm ngay đầu mâu về phía Lăng Thanh Thù.Một người chém ra một kiếm, một đạo hào quang màu đỏ ngòm từ linh kiếm bắn thẳng tới Lăng Thanh Thù.Một người lấy ra một cái dấu ấn hình vuông, ném ra, nó biến lớn, rồi rơi thẳng xuống đỉnh đầu Lăng Thanh, nếu Lăng Thanh Thù bị đập trúng, ắt bị biến thành một đống thịt nhão.Mười mấy tu sĩ Kim Đan kỳ còn lại cũng cùng thi triển thần thông, tất cả đều tập trung công kích Lăng Thanh Thù.Tình cảnh của Lăng