Từ Dương có chút ngây người, hắn vốn cho là Bạch Ngưng Mi sẽ cầu hắn cứu mạng gì đó.“Có chút thú vị đây.” Từ Dương thấp giọng lẩm bẩm, khóe miệng nở nụ cười, tiếp tục gặm quả trên tay, có thêm phần hứng thú với Bạch Ngưng Mi.“Ngươi đương nhiên chạy không thoát, không chỉ có ngươi, hừ, hôm nay, tất cả các ngươi cũng phải chết.” Quý Thái cười đầy khát máu, đôi mắt tà ác chăm chú nhìn Từ Dương.Ngoại trừ Từ Dương chỉ là Luyện Khí kỳ, những người khác đều là Kim Đan kỳ.
Chỉ là, nếu Quý Thái thật sự tin tưởng Từ Dương là Luyện Khí kỳ, vậy hắn ta đúng là một tên não tàn.Quý Thái đi đến trước mặt Từ Dương, đảo mắt qua Từ Dương, hỏi: “Hai người kia là do ngươi giết phải không?”Quý Thái dĩ nhiên nói tới hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới vừa rồi bị Từ Dương giết gọn.Từ Dương tất nhiên cũng hiểu ý, bèn gật gật đầu, bộ dáng sao cũng được mà nói: “Đúng vậy, chính là ta giết bọn họ, có vấn đề gì không?”Ánh mắt Quý Thái lóe lên vẻ kinh ngạc, rồi cười lạnh nói: “Ngươi vẫn rất có gan đấy, lại dám thừa nhận, ta còn tưởng rằng ngươi không dám thừa nhận đấy.”Nói rồi, linh khí từ Quý Thái bắt đầu tràn tới Từ Dương, dò xét tu vi của Từ Dương.
Quý Thái cho rằng, tu vi của Từ Dương hẳn là Nguyên Anh tam trọng hoặc tứ trọng.Nhưng mà, dò xét một hồi, kết quả lại làm cho hắn ta cảm thấy phải hoài nghi nhân sinh.
Bởi vì tu vi của Từ Dương vậy mà thật sự chỉ là Luyện Khí kỳ hết sức bình thường mà thôi.“Chuyện này.
.
.” Vẻ mặt Quý Thái trở nên cổ quái.Vậy cũng có nghĩa là, Từ Dương hoặc thật sự chỉ là tu vi Luyện Khí kỳ, hoặc là, tu vi của Từ Dương mạnh hơn hắn ta rất nhiều, thực lực của hắn ta còn không thể dò xét tinh tường, vậy tu vi của Từ Dương rốt cuộc là gì.Thế nhưng, sao có thể, hắn ta là Nguyên Anh trung hậu kỳ, chỉ cần đối phương là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, hắn ta nhất định có thể kiểm tra ra tu vi của đối phương.Nếu đến cả hắn ta cũng không thể, vậy có nghĩa là Từ Dương là một lão quái vật Động Thiên cảnh.
.
.
Đây là lão quái vật trong truyền thuyết đó, sao lại xuất hiện ở chỗ này.Bỗng nhiên, trong đầu Quý Thái lóe lên một ý nghĩ.“Ngươi thật sự chỉ có tu vi Luyện Khí kỳ!” Quý Thái lạnh giọng hỏi, đồng thời ánh mắt kiểm tra bốn phía.“Ta thật chỉ là Luyện Khí kỳ tu vi, thế nào.” Từ Dương vẫn kiên nhẫn đáp.“Hừ, không phải mới vừa rồi các ngươi có một tu sĩ Nguyên Anh kỳ sao?”“Không sai, vừa rồi quả thật có một lão đầu Nguyên Anh kỳ ở đây, nhưng mà lão ta đi rồi, thế nào, có vấn đề gì khác không?” Từ Dương gật đầu nói.“Hắn đi đâu rồi.” Quý Thái phẫn hận nói.Quả nhiên là như hắn ta nghĩ, kẻ giết hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ đã chạy trốn, để lại một mình Từ Dương kéo dài thời gian với hắn ta.“Ngươi nói người đó sao, hắn ta cũng chết rồi.” Từ Dương thản nhiên nói.“Hừ, ngươi không nói đúng không, ngươi đã không nói, vậy ngươi cũng có thể chết được rồi.” Quý Thái đã không còn kiên nhẫn, hắn ta tới đây là để tìm hung thủ đã sát hại hai Nguyên Anh kỳ của hắn ta, hắn ta ở đây mất một phút, hung thủ bỏ chạy càng xa, càng thêm khó mà bắt được.Quý Thái đột nhiên rút ra một đoản kiếm màu đen, đâm về phía Từ Dương.Ánh mắt Từ Dương chợt phát lạnh, cũng đột nhiên vung tay ra bắt lấy thanh đoản kiếm.
Đoản kiếm lập tức ngừng giữa không trung, không thể tiến thêm dù chỉ một chút.“Chuyện này.
.
.” Quý Thái bất ngờ đến kinh hãi, hắn ta có cảm giác đoản kiếm của hắn ta như vừa đâm vào một khối sắt kiên cố, không thể nào đâm sâu vào được nữa.Thế nhưng, người nắm