Từ Dương dưới sự dẫn đầu của Hứa Long, đi tới một lối vào sơn động.
Lại đi qua một đoạn bậc thang đá vô cùng chênh vênh, sau đó tiến vào một cái sơn động dưới lòng đất.
Bên trong hang núi này, tràn ngập sương mù màu vàng nhàn nhạt, nhiệt độ vô cùng cao.
Trên mặt đất, có không ít tảng đá, đều bởi vì nhiệt độ cao kinh khủng mà trở nên dinh dính nhão nhão, giống như muốn hòa tan vậy.
Sơn động vẫn kéo dài xuống dưới, càng đi sâu vào nhiệt độ càng cao, sương mù màu vàng trước mắt cũng càng thêm nồng đậm.
“Tiểu hữu, phía trước chính là trận pháp phong ấn.
” Đi ước chừng mười mấy phút, phía trước cuối cùng xuất hiện một mảng lớn đất trống.
Đất trống là từ tảng đá màu xanh lát thành, đá từ trong khe hở, bốc lên ánh sáng màu xanh lam, quang hoa chói mắt.
Từ Dương đi đến bên cạnh trận pháp này, quan sát một chút trận pháp phong ấn.
“Ngươi xác định, đây là trận pháp phong ấn.
” Nhìn một hồi sau đó, Từ Dương đột nhiên hỏi.
“Đúng vậy, trận pháp này, không phải trận pháp phong ấn thì là cái gì.
” Hứa Long còn chưa kịp phản ứng, vẻ mặt mờ mịt hỏi.
“Thứ này đã không phải là trận pháp phong ấn, bị người ta sửa đổi một chút, đã biến thành mê trận.
”Từ Dương thản nhiên nói, đã xác định, có người tới sửa lại trận pháp, mà hung thú kia đã trốn đi.
Mê trận, cùng trận pháp phong ấn có chỗ giống nhau nhưng mà trên thực tế, tác dụng của hai loại lại cực kỳ khác biệt.
Mê trận, mặc dù cũng có công hiệu đem người kẹt ở trong trận pháp, nhưng mà chỉ cần dựa theo quy luật nhất định để hành tẩu, là có thể đi khỏi trận pháp.
Tác dụng của loại trận pháp này tương đương với cửa lớn của gian phòng, chủ nhân nắm giữ chìa khoá, muốn ra vào vô cùng thuận tiện.
Nhưng mà, đối với người không có chìa khoá thì cánh cửa mà chủ nhân có thể tùy tiện ra lại chẳng khác gì một bức tường.
Bởi vì trận pháp phong ấn và mê trận có không ít chỗ giống nhau, cho nên trình tự để đổi trận pháp phong ấn thành mê trận cũng không lớn.
“Tiểu hữu, ngươi nói hung thú đã trốn đi?” Giọng của Hứa Long run rẩy hỏi, gương mặt không thể tin được.
“Ngươi nếu không tin, có thể tự mình dò xét một chút xem hung thú kia có ở đây hay không là biết.
” Từ Dương thản nhiên nói.
Sắc mặt Hứa Long khó coi, một tia thần thức tìm kiếm, quả nhiên không thấy Ma Thiên Cuồng Giao.
“Chuyện này! ! Chuyện này.
” Hứa Long kinh hãi nói không ra lời, sắc mặt trướng căng đỏ bừng, giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ bởi vì quá kích động mà sặc chết.
Từ Dương đi tới trong trận pháp, nhìn một chút.
“Hóa ra là Phong Huyệt Thất Sát mê trận.
” Từ Dương lẩm bẩm một tiếng.
“Nơi này, lúc nào có người tới qua.
” Từ Dương quay đầu hỏi Hứa Long.
Trận pháp không bị công phá, chỉ là bị sửa lại mà thôi.
Sửa chữa trận pháp, không phải là hung thú, đã như vậy, chỉ có thể là người.
“Nửa tháng trước, chúng ta mời toàn bộ thế lực lớn của quận Thiên Vũ tới quan sát qua trận pháp này, lần đó đến rất nhiều người.
” Hứa Long nói.
“Lần đó, hung thú vẫn còn ở trong trận pháp, thế nhưng chỉ mấy ngày trôi qua, hung thú đã bỏ chạy ra ngoài.
” Hứa Long tức giận sầm mặt lại rồi.
Ông ta dù có ngốc hơn cũng biết, chính là lần đó xảy ra vấn đề, có người động tay động chân.
“Con hung thú này nếu như chạy ra ngoài, chính là tai họa của toàn bộ quận Thiên Vũ chúng ta! Rốt cuộc là ai làm.
” Hứa Long gào thét, cả ngọn núi đều bị giọng nói to lớn của ông ta chấn run rẩy.
Từ Dương vuốt vuốt ngón tay, chờ khi Hứa Long phát tiết xong cảm xúc, mới thản nhiên nói.
“Kỳ thực, chuyện này, cũng không khó khăn, những người và thế lực có mặt ngày đó có những ai.
Ngươi nói cho ta nghe một chút, ta đi từng nhà xem.
” Từ Dương nói.
Không sai, ở trong mắt Từ Dương chuyện này chỉ đơn giản như vậy.
Nhất định là thế lực lớn nào đó động tay động chân, tại thời gian ngắn, tính bí mật đem trận pháp phong ấn sửa chữa thành mê trận, chỉ có cường giả thế lực lớn mới có thể làm được.
Vẻ mặt của Hứa Long ngây ngẩn, vừa rồi hình như ông ta nghe thấy Từ Dương nói sẽ đến từng nhà hỏi?Mặc dù đây đúng là một loại biện pháp giải quyết vấn đề, nhưng mà tìm được thì thế nào, hung thú cường hãn dù