Người dịch: LC
Vừa mới rồi ở trước mặt Hoàng đế, Triệu Quân chưa từng lộ ra quá nhiều cảm xúc, bây giờ tới trước mặt Đề Kiêu, hắn cười gượng một tiếng, rồi nói: “Cậu ạ, trước kia là cháu mơ tưởng quá xa rồi. Cháu vốn không nên hi vọng xa vời rằng Hoàng đế có thể đối xử bình đẳng với cháu và Triệu Dật.”
Lần này Triệu Dật làm ra sai lầm lớn, Triệu Quân vốn tưởng rằng Hoàng đế trách phạt nhẹ nhất cũng là cấm túc Triệu Dật nửa năm, không ngờ, Hoàng đế chỉ cấm túc có hai tháng với đánh ba mươi gậy.
Sự việc của Thu Tần và Triệu Dật lần này, đúng là do Triệu Quân ngầm thiết kế.
Việc Thu Tần và Triệu Dật làm xằng làm bậy, ngay lập tức đã truyền đến tai Đề Kiêu. Đề Kiêu biết chuyện này không đủ để kéo ngã Triệu Dật, hắn chỉ cho người thả ra chút tin tức đến chỗ Triệu Quân.
Triệu Quân lập tức thiết kế ra một màn này.
Thu Tần có tính tình cương liệt, nhưng không phải là một người thông minh. Được cưng chiều thì nàng ta sẽ dương nanh múa vuốt. Nàng ta từng đắc tội Hoàng hậu, cũng từng đắc tội Thịnh quý phi. Chẳng qua Đề Hoàng hậu lười buông xuống thân phận mà tính toán với một sủng phi nhỏ bé không lên được mặt bàn.
Chuyện của Thu Tần và Triệu Dật bắt đầu vào một lần nào đó sau khi Triệu Dật uống say. Tuổi của Triệu Dật cũng không còn nhỏ nữa, bình thường bên người sẽ có vài cô gái trẻ. Dáng dấp Thu Tần xinh đẹp, Triệu Dật say rượu hoa mắt, nhìn nàng ta thành thị thiếp trong cung của mình cho nên nhào tới.
Thu Tần cũng không phải kiểu người an phận thủ thường. Nàng ta hầu hạ Hoàng đế cùng với rất nhiều phụ nữ khác. Hoàng đế lớn tuổi rồi không lên nổi nữa, mỗi lần đều phải uống thuốc.
Bởi vậy, Thu Tần đã sớm chán ghét Hoàng đế. Lúc bấy giờ Triệu Dật nhào tới, Thu Tần giãy dụa hai cái mang tính tượng trưng rồi cũng thuận theo hắn. Từ đó về sau, Thu Tần thường xuyên lui tới cùng Triệu Dật, uy hiếp Triệu Dật quan hệ với nàng ta.
Lần này đúng là Thái Tử đã lợi dụng việc Thu Tần thích Triệu Dật, cho người bên cạnh bắt chước nét chữ của Triệu Dật rồi truyền tin cho Thu Tần.
Về phần bên phía Triệu Dật, rượu mà hắn uống trong yến tiệc đã bị bỏ thuốc. Người ở bên cạnh lại là người của Đề Kiêu, Triệu Dật bị dụ tới chỗ Thu Tần dễ như trở bàn tay.
Hai người, một người thì trong lòng có tình, một người thì thân thể nóng hừng hực, rất nhanh đã ôm lấy nhau.
Hoàng đế say rượu nên cũng có phần không thoải mái, vừa vặn để cho Thái Tử cùng đi tới đây. Vừa đẩy cửa ra, thì thấy Triệu Dật và Thu Tần đang ôm nhau.
Nếu là trước kia, Triệu Quân tuyệt đối sẽ không muốn dùng biện pháp thế này để hại người. Mưu mô quỷ kế, hắn đều không thèm làm.
Việc Hoàng đế dùng phép thuật mưu hại Đề Hoàng hậu đã khiến cho Triệu Quân hoàn toàn hết hi vọng với ông ta.
Hắn xem Hoàng đế là người thân nhất của mình, đối với Triệu Dật cũng có vài phần tình nghĩa anh em, nhưng hai người này lại đối xử với hắn thế nào?
Hoàng đế cũng chưa bao giờ coi hắn là cốt nhục của mình. Ông ta liên tiếp sử dụng thủ đoạn chèn ép, để cho Triệu Dật đè đầu cưỡi cổ hắn, thậm chí còn muốn cho hắn chết.
Triệu Dật là em, nhưng cũng không kính yêu huynh trưởng, cấu kết với Thịnh quý phi tính kế hắn.
Triệu Quân đã hiểu ra rồi, nếu muốn sống sót ở trong cung, nếu hắn muốn ngồi lên vị trí cao nhất, trên tay khó mà sạch sẽ được.
Nếu tay hắn sạch sẽ, nhất định là những người khác đã diệt trừ tất cả mọi trở ngại cho hắn.
Hắn không làm bất kỳ chuyện gì, thì sao có thể ngồi lên chỗ ấy?
Triệu Quân nói: “Cậu này, tối nay chắc cậu cũng không thoải mái. Triệu Dật và Hoàng đế liên tiếp làm ra những chuyện thế này, một ngày nào đó cháu sẽ khiến cho bọn họ gieo gió gặt bão. Đêm nay cậu cứ ở lại Đông cung, cháu mở tiệc chiêu đãi cậu. Hai cậu cháu mình uống thêm mấy chén nữa.”
Đề Kiêu hờ hững nói: “Không cần đâu, ta vẫn nên về sớm thôi. Vương phi cũng không thích ta ở bên ngoài, ban đêm cách xa ta, nàng nhất định sẽ ngủ không yên giấc.”
Triệu Quân: “…”
Triệu Quân nói: “Mợ cũng không phải là đứa con nít, sao có thể cách xa cậu là không ngủ được chứ.”
“Cháu không hiểu nàng ấy đâu.” Giờ Đề Kiêu đã thành thân rồi, không giống với chàng trai chưa kết hôn như Triệu Quân, “Nàng ấy thoạt nhìn thì đoan trang hào phóng, thực tế thì không thể rời khỏi ta một ngày. Thời gian không còn sớm nữa, ta cũng nên về thôi.”
Triệu Quân: “…”
Triệu Quân thật sự không biết mợ trẻ nhà hắn sẽ quấn người như vậy.
Có điều nghĩ kỹ lại, Triệu Quân hình như cũng có thể giải thích được. Tuổi tác của mợ trẻ dù sao cũng còn nhỏ như vậy. So với hắn thì còn nhỏ hơn một chút, cậu hắn thì chín chắn chững chạc, bé con đều dính người, nên lúc nào cũng dính lấy ông cậu cũng là rất bình thường.
Thế nhưng, Triệu Quân vẫn rất khó tưởng tượng ra cảnh tượng như vậy. Bởi vì mỗi lần hắn gặp Diệp Ly Châu, đều cảm thấy Diệp Ly Châu đúng là một thiên kim tiểu thư đoan trang hào phóng, một cái nhấc chân nhấc tay đều rất tao nhã, chưa bao giờ là kiểu người tùy tiện tranh thủ tình cảm.
Về phần Tần Vương… ông cậu Tần Vương của Triệu Quân luôn trưng ra gương mặt bình tĩnh. Mặc dù đẹp trai còn hơn mấy thanh niên bình thường, nhưng cũng không phải là người quá mức dịu dàng, lại càng không biết thương hương tiếc ngọc. Giả sử Diệp Ly Châu thừa dịp lúc Tần Vương bận rộn công chuyện mà nũng nịu quấy rối, thậm chí vô lễ mà yêu cầu Tần Vương bầu bạn… Triệu Quân cảm thấy, dựa theo tính tình của ông cậu mình, rất có thể sẽ ném người ra ngoài.
Cho dù Diệp Ly Châu là người phụ nữ mà Tần Vương cưng chiều nhất.
Triệu Quân còn là đứa cháu ngoại mà Tần Vương nuông chiều nhất đấy, đã đắc tội Tần Vương thì không phải là cũng bị ném ra ngoài hay sao.
Triệu Quân về đến Đông cung. Lúc này, sắc trời thực ra đã không xem là sớm nữa.
Một lát sau, không ngờ Đề Hoàng hậu lại tới chỗ Triệu Quân.
Đề Hoàng hậu vẫn đang mặc phượng bào, trên đầu đội mũ vàng nặng trịch. Nàng vịn tay cung nữ bước từng bước đi vào.
Sau khi sự việc ngày hôm nay xảy ra, Thịnh quý phi chạy qua đó, nhưng Đề Hoàng hậu cũng không đi.
Đề Hoàng hậu biết rõ, Hoàng đế là người sĩ diện như thế, sau khi nàng qua đó, ông ta nhất định sẽ thẹn quá thành giận. Nàng đi tới như vậy, trái lại có vẻ như là tới xem náo nhiệt.
Triệu Quân hành lễ: “Mẫu hậu.”
Đề Hoàng hậu ngồi xuống, nhận lấy nước trà mà cung nhân đưa tới. Nàng khẽ nhấp một ngụm: “Triệu Dật lại thua trên người một ả đàn bà, có thể thấy hồng nhan là mầm tai hoạ.”
Thực ra bên cạnh Triệu Quân cũng không có người con gái nào đi theo, thứ nhất là hắn không có đối tượng thích hợp, thứ hai là Đề Hoàng hậu lo lắng Triệu Quân sẽ bị nữ sắc mê hoặc mà quên mất chính sự.
Anh hùng khó qua ải mỹ nhân, huống chi là Triệu Quân.
Triệu Quân nói: “Nhi thần hiểu, từ nay về sau, những lúc như thế nhi thần nhất định sẽ thận trọng.”
Đề Hoàng hậu chợt nhấc lên đôi mắt phượng: “Con hiểu