Edit: Bbeo.
Quý Tiểu Ngạn ôm áo khoác đứng chờ trong phòng thu.
Tần Minh Viễn đang quay phim.
Quý Tiểu Ngạn thấy hơi nhàm chán.
Hôm nay là lễ Giáng Sinh, thân là trợ lý cậu chỉ có thể đi theo ông chủ làm việc, ban ngày phải đi quay ở phim trường, buổi tối còn phải đi đến đài truyền hình diễn tập, sau khi diễn tập xong thì cũng gần hơn mười một giờ rồi.
Điện thoại để chế độ im lặng, âm thầm chối từ những thông tin liên quan đến lễ Giáng Sinh.
Đã vào đây, thì ngày lễ nghỉ cơ bản không còn chút liên quan gì đến nơi này, chỉ có thể cảm nhận không khí ngày lễ trong phút chốc nhờ các tin tức trên điện thoại.
Quý Tiểu Ngạn tìm thấy một bộ truyện tranh châm biếm trong một loạt những tin tức và chương trình khuyến mãi dịp Giáng Sinh.
[Bạn ơi, bộ sưu tập Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng đã được cập nhật.]
Quý Tiểu Ngạn sợ bị người khác thấy mình đang đọc thể loại tranh châm biếm này, tay mắt nhanh lẹ từ chối thông báo. Nói thật cậu không phải là người thích đọc truyện tranh, nhưng bộ truyện này của Kẹo Bông Gòn không hiểu sao lại có gì đó rất thần bí, nhìn thấy nhân vật nam diễn viên bị thương, phải vào bệnh viện, mặc dù rất phi lo-gic, nhưng mà thực sự có thể giải tỏa áp lực.
Cảnh diễn này của ông chủ chắc một lúc nữa mới xong.
Quý Tiểu Ngạn tỉnh bơ tìm một nơi đọc truyện tranh châm biếm.
Chương mười ba thật sự khiến người khác ngạc nhiên, nam diễn viên Lục Huy hoàn toàn bình yên vô sự, táo tợn sai khiến Ôn Tố tắm cho mình, đa số trang dùng để miêu tả dáng người Lục Huy.
Quý Tiểu Ngạn đã vào giới giải trí mấy năm, vượt qua muôn vàn khó khăn mới có thể trở thành trợ lý Tần Minh Viễn, cậu đã gặp qua không ít những người mẫu nam có dáng người tỉ lệ vàng. Mà vị ông chủ này của cậu, tỉ lệ dáng người hoàn hảo y như những người mẫu nam hàng đầu.
Vai rộng eo hẹp, cơ bụng tám múi săn chắc, cơ bắp cuồn cuộn, thân là trợ lý cuộc sống, cậu đã được chiêm ngưỡng dáng người ông chủ không ít lần khi anh thay trang phục diễn, nhưng mà cậu cũng không dám nhìn nhiều, mắc công bị hiểu lầm là có ý đồ gì đó với ông chủ.
Mỗi lần đều lướt nhìn thoáng qua, nhưng Quý Tiểu Ngạn biết nếu nó được vẽ ra, không chừng liền giống y chang với Lục Huy trong truyện tranh. Quý Tiểu Ngạn tin chắc Kẹo Bông Gòn nhất định đã nghiêng cứu không ít dáng người người mẫu nam, nên bức tranh mới được chân thật như thế.
Cậu nhanh chóng lật trang tiếp theo.
Trong câu cuối cùng, Kẹo Bông Gòn dùng sắc đẹp mật ngọt chết người ôm lấy cậu, làm cậu nhịn không nổi muốn biết đến tột cùng Lục Huy sẽ xui xẻo như thế nào. Cậu mở chức năng thanh chắn của tranh châm biếm ra.
Thanh chắn hiện lên bốn chữ đang được quét.
[Cảnh báo có màu sắc mang năng lượng cao.]
Toàn màn hình.
Quý Tiểu Ngạn nhìn chằm chằm ba chữ “có màu sắc”, dứt khoát đóng thanh chắn lại, có tật giật mình nhìn xung quanh, cuối đầu ra vẻ nghiêm túc xem lịch trình công việc nhưng thật ra là đang đọc nhanh như bay.
…. Không đến hai phút, vẻ mặt Quý Tiểu Ngạn đọng lại.
Cậu thậm chí còn cảm thấy nơi nào đó nhói lên.
… Kẹo Bông Gòn, người phụ nữ độc ác.
Cậu nhanh chóng tắt trang trình duyệt, ngẩng đầu lên, nhìn quanh bốn phía.
Ông chủ còn đang quay.
Mà Lâm Linh Nhi người bị cậu nhét vào phương diện nguy hiểm đang ngồi trên ghế dành riêng cho nữ chính, quấn một lớp áo lông cực dày, tay cầm túi giữ ấm, thỉnh thoảng nhìn về hướng phim trường Tần Minh Viễn đang quay, thỉnh thoảng lại liếc nhìn xung quanh.
Quý Tiểu Ngạn cau mày, bất động thanh sắc nhìn cô ta chằm chằm.
… Cậu hi vọng sau khi Lâm Linh Nhi ăn giáo huấn một lần, sẽ không tái phạm lần thứ hai, tuyệt đối đừng làm cho ông chủ tức giận. Mấy ngày trước sau khi anh Phong đập người đại diện của Lâm Linh Nhi một trận, cô ta đã ngoan ngoãn hơn rất nhiều, kẹp cái đuôi lại mà làm người, trừ khi có phân cảnh đối diễn cùng ông chủ, nếu không tuyệt đối sẽ không trao đổi gì hết.
Mới ngoan ngoãn được vài ngày, giờ lại mơ hồ có biểu hiện không an phận.
Quý Tiểu Ngạn nghĩ thầm phải để mắt đến Lâm Linh Nhi, mắc công cô ta lại trở thành con bướm thiêu thân tiếp.
Mà sự chú ý của Lâm Linh Nhi đối với Tần Minh Viễn đã biến mất không còn một mảnh kể từ lần anh kêu cô ta diễn lại cảnh rơi xuống nước vào hai ngày trước.
…. Cô ta sai rồi, Tần Minh Viễn là một tên thẳng nam sắt thép ngu ngốc không thể hiểu nổi.
Cô ta hao tâm tổn sức để trở nên động lòng người đi tìm anh, vậy mà anh chỉ lo cho đôi giày thể thao của mình, còn phê bình kỹ năng diễn xuất của cô ta, khiến cô ta phải quay liên tục ba cảnh rơi xuống nước dưới nhiệt độ âm không độ C.
Cả đời này cô ta cũng không quên được cái hồ nhân tạo trong thành điện ảnh và truyền hình này.
Chỉ cần dùng thế thân là có thể giải quyết ổn thỏa, tính tình xoi mói của anh khiến vị đạo diễn vốn đã nghiêm khắc càng thêm nghiêm khắc, mỗi lần ướt đẫm từ trong nước bước lên, cô ta đều cảm thấy mình là một con thủy quái ngàn năm bị Tần Minh Viễn bóp chết, sau buổi quay hôm đó cô ta liền bị sốt cao, vừa phải lê cái cơ thể sốt ba mươi chín độ này vừa phải nghe Tiếu Văn mắng một trận.
Từ ngày hôm đó, cô ta có gặp Tần Minh Viễn cũng không còn lòng dạ nào mà động lòng nữa, càng không có tâm tư muốn quyền rũ gì nữa, chỉ ước quay xong rồi mỗi người một ngã, trừ khi có công việc nếu không thì đừng gặp mặt nữa.
Hiện tại Tần Minh Viễn đang quay một cảnh đối thơ với nam phụ.
Tần Minh Viễn tay cầm quạt ngọc, nhẹ nhàng tao nhã, khoác trên người bộ bạch y giống như một vị công tử.
Mấy ngày trước còn cảm thấy công tử như ngọc, tới hôm nay Lâm Linh Nhi mới nhận ra là địa ngục sát thần, thật khó chịu làm sao. Nhưng mà địa vị của Lâm Linh Nhi nhỏ bé, giận cũng không dám nói, đành phải bấm bụng chịu đựng.
Bởi vì bị sốt cao, nên Trương đạo diễn đã điều chỉnh lại các cảnh quay của cô ta, mấy ngày nay phân cảnh của cô ta cũng không nhiều lắm, chờ Tần Minh Viễn quay xong, cô ta chỉ cần quay thêm hai cảnh là có thể về khách sạn nghỉ ngơi.
Trong lúc đợi, điện thoại của cô ta nhận được một thông báo từ app Mạn Hà rằng bộ sưu tập Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng đã được cập nhật.
Ngày hôm đó cô ta thấy Tần Minh Viễn có hứng thú, mới hỏi Trương Toàn về đề tài của nó. Thường ngày nếu có thời gian riêng tư thì cô ta sẽ đọc tiểu thuyết hoặc truyện tranh, gặp phải tác phẩm hay cô ta còn gửi thưởng cho tác giả. Hôm đó sau khi biết rõ chủ