Edit: Mây.
Beta: Cẩm.
... Anh mới không biết!
... Anh thì biết cái quỷ gì!
Trong lòng Tô Miên ngầm oán thầm một phen, ngoài mặt vẫn săn sóc nhắc nhở đại móng gà: “Chồng, nhớ ăn canh nha, em đã hầm rất lâu, anh yên tâm, không bỏ quá nhiều đường phèn, không ngọt lắm, mấy ngày nay anh sử dụng cổ họng nhiều, cái này thích hợp để giữ ấm cổ họng. Em không nán lại đây nữa, em về nhà trước.”
Cô lại ân cần nói: “Hôm nay nhiệt độ đột nhiên giảm xuống, quay phim xong anh nhớ mặc thêm quần áo, chú ý giữ ấm.”
“Ừm.”
Tần Minh Viễn vẫn trước sau như một lãnh đạm đáp.
Tô Miên thật sự quen với Tần Minh Viễn như vậy, có thể nói cô đối phó với Tần Minh Viễn như thế này thích hợp hơn. Mấy ngày nay anh hơi khác thường khiến cô không biết phải làm sao.
Nghĩ vậy, Tô Miên thử hỏi: “Chồng, đêm nay anh cũng về chứ?”
Khi nói lời này, Tô Miên cũng không quên tính cách của mình, mặt mày mang theo vài phần mong chờ.
... Không, anh đừng trở về! Ngàn vạn lần đừng trở về! Cứ cùng chung cư Thần Hi của anh tương thân tương ái đến khi trái đất nổ tung đi!
Không biết có phải do tới kỳ kinh nguyệt nên khí sắc của Tô Miên không còn hồng nhuận như trước hay không. Cô ngáp một cái, trong hốc mắt tràn ngập nước, làn da trắng nõn mịn màng, lúc này cô như được bao phủ bởi một vẻ đẹp yếu ớt.
Hơn nữa đáy mắt cô chờ mong, phảng phất trong mắt cô đều là hình bóng của anh.
Tần Minh Viễn nhìn đi chỗ khác, lãnh đạm nói: “Nếu cô không la, tôi có có thể suy xét.”
... Đừng! Anh đừng suy xét!
... Đại móng gà, anh nên nói là đừng có chờ mong cái gì mới đúng chứ!
Tô Miên đành phải gặp chiêu nào thì phá giải chiêu đấy.
Cô một tay che bụng lại, nhẹ nhàng nói: “Em nghe Tiểu Ngạn nói, nửa tháng nay lịch trình của anh bận rộn, hơn nữa bên này cũng sắp kết thúc, chuẩn bị đi tới sa mạc để quay? Buổi tối em đau đớn không nhịn được kêu lên, có lẽ sẽ quấy rầy anh nghỉ ngơi. Vốn dĩ thời gian ngủ của anh không nhiều, vẫn nên đừng về, chung cư Thần Hi gần hơn, anh có thể ngủ nhiều hơn một chút.”
Cô càng ngày càng không rõ mạch não của Tần Minh Viễn, nên phương thức ứng đối tốt nhất là nhanh chóng kết thúc đề tài.
Tô Miên bổ sung một câu.
“Chồng, em đi về trước nha, anh đóng phim thật tốt nhé.”
Tô Miền rời khỏi phim trường, đi đến bãi đỗ xe.
Có rất nhiều đoàn phim đang quay, Tô Miên đi vài bước là có thể bắt gặp diễn viễn đang mặc đồ cổ trang. Cô không đi nhanh, vừa đi vừa thưởng thức các diễn viễn cổ trang mà cô gặp.
Các diễn viên phần lớn đều rất xinh đẹp, nam thanh nữ tú, đi ở trên đường chính là phong cảnh.
Tô Miên có một sở thích mà ít ai biết đến.
Là người có lòng yêu cái đẹp.
Cô chỉ thích đàn ông khí phách, còn phải là mặc cổ trang.
Tần Minh Viễn debut với bộ điện ảnh hắc mã Kim Cung, trong đó có Lục hoàng tử ăn mặc rất hợp ý cô, viên lĩnh [1] hồng bào, khuôn mặt như ngọc, từng cử chỉ đều tràn đầy gió xuân, tuổi trẻ tài cao.
[1] Viên lĩnh (圓領) là một dạng thức áo có cổ áo hình tròn, cũng gọi là Đoàn lĩnh (團領) hay Bàn lĩnh (盘领), rất phổ biến trong văn hóa các xứ Đông Á từ khi triều đại nhà Đường của họ Lý thống trị trung nguyên. Đây là loại áo đã trở nên phổ biến khắp văn minh Đông Á ngang ngửa với Giao lĩnh.
Xuất xứ từ Tây Vực, viên lĩnh cổ áo thiết kế nhằm phục vụ nhu cầu hoạt động. Cổ áo khép kín là để phòng ngừa gió cát xâm nhập, nút thắt áo ở trên bả vai ngay cổ nên tạo thành tên gọi “Thượng lĩnh”. Khi mở cổ áo này ra, nó tạo thành hình ảnh một chiếc áo Phiên lĩnh (翻領) kiểu người Hồ rất hay thấy trong văn hóa thời Đường. Khoảng thời Đường đến Tống, loại áo này được gọi Thượng lĩnh (上领), sang thời Minh mới bắt đầu gọi “Viên lĩnh”, “Đoàn lĩnh” rồi cả “Bàn lĩnh” vậy.
Sang thời Tống-Minh, áo này được kết cấu khác đi một chút khi đường may từ cổ xuống đưa hẳn sang phần hông dưới nách áo, chứ không đi gần như một đường thẳng xuống eo như thời Đường, và đó chính là hình ảnh “Viên lĩnh” tồn tại trong tâm thức văn hóa Đông Á.
Chỉ tiếc ......
Bốn năm đã qua.
Đại móng gà già rồi, không còn cảm giác thiếu niên nữa.
Tô Miên nhìn khắp nơi, không thấy ai có thể vượt qua Lục hoàng tử Tần Minh Viễn, hết hứng thú mà thu hồi tầm mắt.
Lại nói tiếp, thiếu niên lần trước cô nhìn thấy ở Maldives trông khá điển trai, nói không chừng khi thay đồ cổ trang, cũng có thể so với Lục hoàng tử Tần Minh Viễn được.
“Tần phu nhân!”
Bỗng nhiên, có người gọi cô.
Tô Miên quay lại, nhất thời hoảng sợ.
Người đối diễn cùng chồng cô - nữ chính Lâm Linh Nhi trong tay cầm trường kiếm chay như bay đến chỗ cô. Đạo cụ của bộ phim Tư Thế Anh Hùng được tổ đạo cụ làm vô cùng có lương tâm, trường kiếm được làm rất thật, vào tháng mười hai của mùa đông ánh mặt trời chiếu xuống, trường kiếm sắc bén lóe sáng.
Lâm Linh Nhi thở phì phò, thanh trường kiếm trở thành trở thành cái gậy batoong, trụ ở trên mặt đất.
“Tần phu nhân......”
Tô Miên mặt không biến sắc mà lùi về phía sau một bước.
Lâm Linh Nhi ý thực được không ổn, thanh trường kiếm giấu ở phía sau, hơi xấu hổ giật khóe môi, nói: “Tôi sợ không đuổi kịp cô, đạo diến vừa kêu kết thúc là tôi chạy đến đây. Tôi..... Tôi không có ý gì khác, cô đừng hiểu lầm. Tôi tới là để cảm ơn cô đã giúp tôi giải vây.”
Ánh mắt Lâm Linh Nhi chân thành.
Tô Miên dịu dàng nói: “Cô không cần cảm ơn tôi, cũng không phải tôi giải vây vì cô, tôi chỉ là giúp chồng tôi thôi..... Nếu cô mang danh người thứ ba trên lưng, đối với đoàn phim sẽ có ảnh hưởng không tốt. Chồng tôi rất coi trọng kịch bản này, tôi không hi vọng tâm huyết của anh ấy bị hủy trong chốc lát. Anh ấy ra mặt giúp cô không thích hợp, tôi tương đối thích hợp, cho nên tôi mới ra mặt.”
... Nói chính xác hơn, nếu không phải vì sợ mọi chuyện sẽ nháo đến mức liên lụy đến truyện tranh thì cô cũng chả buồn mà đứng ra.
Không ngờ Lâm Linh Nhi lại nắm lấy tay cô, vành mắt hồng hồng: “Mặc kệ cô lên tiếng là vì ai, cuối cùng cũng giúp tôi thoát ra khỏi cảnh khó khăn. Tôi đã gần như phát điên tại thời điểm mà tôi bị lên hotsreach, cho rằng lần này chết chắc rồi, tôi sốt ruột đến mức không thể quay phim được, tôi đã nghĩ rằng tương lai đều là những ngày đen tối.... Người đại diện của tôi muốn từ bỏ tôi, cho rằng tôi sẽ bị cả mạng công kích, còn muốn đóng băng tôi cơ. Lúc ấy tôi rất cô độc, bất lực, nhỏ yếu lại không biết phải làm thế nào, đầu óc cứ ong ong, là Tần phu nhân cô đã đứng ta. Lúc tôi nhìn thấy bài cô tag tôi, cả người đều run lên, cô tựa như một người anh hùng trên trời giáng xuống...... Trước kia tối không hiểu ý của lời thoại, nhưng bây giờ đã hiểu. Một ngày nào đó, ý trung nhân của tôi sẽ dẫm lên bảy màu tường vân [2] tới tìm tôi. Tần phu nhân, mặc dù cô không phải ý trung nhân của tôi, nhưng là ân nhân cứu mạng tôi, Weibo cô tỏa ra ánh sáng của bảy màu tường vân! Tôi có cảm giác như mình được cứu rỗi.
[2] Bảy màu tường vân ( 七彩祥云 ) : dùng để chỉ hiện tượng tự nhiên được tạo ra bởi tia sáng mặt trời và cấu trúc tinh thể băng trong đám mây, là hiện tượng điển hình " Hoa hướng dương ". Trong điều kiện thời tiết thích hợp, tia nắng mặt trời tạo thành một
Tô Miên: “Không nghiêm trọng như vậy đâu....”
Lâm Linh Nhi nắm chặt tay cô, trịnh trọng lắc đầu: “Mẹ tôi vẫn luôn nói với tôi, có nhân tất có quả, ở hiền gặp lành, ở ác gặp dữ. Hôm nay tôi có kết cục vậy chắc chắn là do trước đây tôi từng nổi lên ý xấu. Tôi ở chỗ này xin lỗi cô. Tần phu nhân, thật sự xin lỗi, tôi đã từng có ý định quyến rũ thầy Tần, nghĩ muốn cọ nhiệt anh ấy [3]. Cô yên tâm, thầy Tần ý chí kiên định, đối với tôi là ánh mắt khinh thường, dù tôi dùng thủ đoạn nào thầy ấy cũng không có phản ứng, mọi liên hệ riêng tư với tôi đều liên quan đến công việc. Tôi thật sự xin lỗi cô!”
[3] Cọ nhiệt ( 蹭热 ): Bú fame, cố ý tạo scandal với người nổi tiếng hơn để được thơm lây, có nhiệt hơn.
Tô Miên hơi hơi giương miệng, bị Lâm Linh Nhi làm cho kinh động.
.... Nữ minh tinh này thẳng thắn vậy sao?
Lâm Linh Nhi buông lỏng tay của Tô Miên.
Tô Miên phản ứng lại, nói: “Không có việc gì, thật sự đây chỉ là chuyển nhỏ, cũng không phải tôi giúp cô.”
Cô nhìn Lâm Linh Nhi, nghĩ thầm tính cách của cô ta có thể hơi cực đoan, phải xử lí thích hợp.
Cô nhẹ nhàng nói một tiếng: “Giới giải trí ngư long hỗn tạp [4], nước cũng sâu, không có gia đình bối cảnh đúng là không dễ dàng, huống hồ cô cũng không gây ra tổn thương trên thực tế, nhân sinh trên đời, ai cũng từng có tà niệm, đi lối tắt tuy nhanh, nhưng ngã xuống sẽ càng đau. Không việc nào tốt hơn việc biết sai mà sửa, về sau cố gắng làm đến nơi đến chốn, đừng tiếp tục có những ý nghĩ như vậy.”
[4] Ngư long hỗn tạp ( 鱼龙混杂 ) : là một thành ngữ ý chỉ người tốt, người xấu lẫn lộn.
Tô Miên vỗ vai cô ta.
Lâm Linh Nhi rất là cảm động, vươn tay ra.
“Tần phu nhân, có thể thêm bạn tốt không?”
Tô Miên biết Lâm Linh Nhi có theo dõi truyện tranh của cô, dựa vào ID của cô ta, chính là người thổ hào mà Koduck đã từng nói với cô, cô không có phản cảm, sảng khoái quét mã QR của Lâm Linh Nhi, hơn nữa còn là bạn tốt.
Trước khi đi, Tô Miên trong lúc lơ đãng liếc mắt.
Lâm Linh Nhi đổi tên cô trong ghi chú thành “Thần tiên tỷ tỷ”.
Dưới sự can thiệp của Tô Miên, nhiều người đã chuyển chú ý đến quan hệ của cô cùng Lâm Linh Nhi. Hơn nữa truyện tranh châm biếm của Kẹo Bông Gòn Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng ngoại trừ thân phận ảnh đế của nam chính Lục Huy, còn lại căn bản khác hoàn toàn với Tần Minh Viễn. Hơn nữa đoàn đội của Tần Minh Viễn tiếp tục hoạt động, hotsearch về Lâm Linh Nhi trên mạng mấy giờ sau liền biến mất.
Hotsearch về truyện tranh của cô cuối cùng cũng được hạ xuống.
Trong chuyện này, Kẹo Bông Gòn trở thành người thắng cuối cùng.
Bởi vì ké fame với Lâm Linh Nhi cùng Tần Minh Viễn, nên vô số lưu lượng ùa vào truyện tranh Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng, số bình luận ở dưới truyện cũng vì thế mà tăng lên dữ dội.
Các blogger trước giờ vẫn luôn theo sát việc này, sau khi ăn dưa của Tần ảnh đế, Tần phu nhân cùng với Lâm Linh Nhi, cũng chú ý đến truyện tranh của Kẹo Bông Gòn.
Trăm triệu không nghĩ đến, vào rồi thì không ra được, đã trở thành nước máy [5] hướng fan an lợi [6].
[5] Nước máy ( 自来水 ): thuật ngữ được sử dụng trên Internet, dùng để chỉ một nhóm các nhóm người hâm mộ tự nguyện quảng bá một hoạt động nào đó vì tình yêu chân thành và sự đánh giá cao của họ, hoặc vô tình hoặc đầy nhiệt tình.
Những người đứng đầu trong các tổ chức này giống như những "lực lượng nước" tự phát, không có khiếu kiện, và họ tràn đầy nhiệt huyết tổ chức các hoạt động tài liệu và tuyên truyền cho thần tượng, còn gọi là lực lượng nước tự do.
[6] An lợi (安利, Amway): một từ thông dụng trên Internet, ban đầu có nghĩa là: thương hiệu bán hàng trực tiếp Amway, thương hiệu đã đăng ký của Công ty Amway, và giờ đây ngôn ngữ trực tuyến mang ý nghĩa chia sẻ và chia sẻ chân thành.
Amway, nghĩa là tương tự như khuyến nghị. Ví dụ, nếu một người nghĩ điều gì đó tốt, anh ta sẽ Amway cho người khác (giới thiệu cho người khác) hoặc bán Amway (giới thiệu một thứ gì đó). Amway có nghĩa là "nói với người khác về những gì bạn cho là tốt và chân thành giới thiệu nó vì bạn thích nó."
[@Tổng cục bát quái: Giống Lâm Linh Nhi trong khoản đọc truyện tranh châm biếm. ]
[@Đêm khuya Sài lão sư: Ha ha ha ha ha mau đọc bộ truyện tranh Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng nha! Lương tâm an lợi! Có ma tính! ]
[@Kẻ có tiền trăm triệu: Trịnh trọng tuyên bố! Ai đọc Hôm Nay Cũng Cố Gắng Diễn Kịch Với Chồng chính là chị em của tôi! ]
[@Mĩ trang lão vương: Không vui, Kẹo Bông Gòn không update. ]
......
Account marketing fans vỗn dĩ nhiều, như vậy một truyền mười mười truyền trăm, số lượng truy cập vào app Mạn Hà quá điên cuồng khiến cho ứng dụng máy chủ sắp sập.
Nhờ có các lập trình viên ở dưới giúp thì nó mới có thể đứng vững.
Koduck đã bị kéo đến một cuộc họp khẩn cấp liên quan đến Kẹo Bông Gòn.
Sau khi họp xong, hưng phấn nhắn tin cho Kẹo Bông Gòn.
[Koduck: A a a a gái à! Cô thật sự phất lên rồi! Hiện tại toàn mạng đều chú ý đến truyện tranh của cô! Tất cả đều chờ cô update đấy! Cô thật sự phất lên rồi! Phất lên phất lên rồi! ]
[Koduck: Công ty chúng ta còn vì cô mà vửa mở một cuộc họp khẩn cấp, tôi là biên tập viên của cô, tôi có nghĩa vụ phải giảm bớt áp lực cho cô, lúc vẽ cô ngàn vạn lần đừng có áp lực! Ngày thường cô vẽ thế nào bây giờ cứ vẽ như thế!]
[Koduck: Công ty chúng ta còn vô cùng quan tâm, nếu bây giờ tình hình kink tế còn có khó khăn cô có thể nói với chúng tôi, chồng cô không phải vào bệnh viện sao? Nếu một mình cô không chăm soc được, công ty sẽ đến giúp đỡ cô. ]
[Koduck: Chồng cô ở bệnh viện nào? Có tiện để tôi đến thăm không?]
[Kẹo Bông Gòn: Không cần, cảm ơn cô, tôi có thể chăm sóc được.]
[Kẹo Bông Gòn: Không cần lo lắng, tôi sẽ vẽ thật tốt, vẽ xong tôi sẽ cho cô xem trước, để nó vào hộp bản thảo.]
Sau khi trả lời tin nhắn xong cô lại trở về Wechat của mình.
Tô Miên có hơi buồn rầu.
Ngàn lần không nghĩ tới truyện tranh lại bị chú ý, có thể lần này cô update chương mới cũng rất dễ lên hotsearch một lần.
Trong chap tiếp theo cô tính mặc bộ đồ con thỏ đến bệnh viện chơi, sau đó Lục Huy bị tai thỏ chọc khiến cho đôi mắt bị thương, bây giờ cần phải cẩn thận một chút.
Bỗng nhiên, điện thoại cô vang lên một tiếng.
Có tin nhắn gửi đến.
[Chồng: Mười giờ tối về, nấu cho tôi bát mì, thêm trứng với thịt bò.]