LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT - CHƯƠNG 114
Tác giả: Thủy Sắc Thiên Thanh
Edit: Alex
_____________
Được Thẩm tổng giơ cao đánh khẽ, luật sư Khương ngủ một giấc ngon lành, sáng hôm sau lại tinh thần hăng hái đi làm.
Hôm nay, cô nghênh đón một người ủy thác khá đặc biệt.
Đường Nhược Ngôn, mới đầu nhìn đến tên này, Khương Vu còn nghĩ sẽ là nam. Nào ngờ gặp ở phòng tiếp khách mới biết lại là một cô gái vô cùng xinh đẹp.
- Cô Đường, chào cô. - Tuy có hơi bất ngờ nhưng Khương Vu vẫn rất chuyên nghiệp mà chào hỏi người ủy thác.
- Luật sư Khương, chào chị. - Đường Nhược Ngôn đứng dậy, gật đầu với Khương Vu đáp lễ.
Hai người xem như chào hỏi xong, Khương Vu cũng không lãng phí thời gian mà đi thẳng vào vấn đề: "Không biết hôm nay cô Đường đến là để được cố vấn hay là..."
Đường Nhược Ngôn rất xinh đẹp, đẹp thật sự anh khí. Mặt mũi cô thoáng nét khí khái nam tử, nói chuyện cũng lưu loát, không chút dông dài: "Luật sư Khương, tôi muốn ly hôn."
Khương Vu không hề cảm thấy bất ngờ với yêu cầu này: "Như vậy, có thể nói tôi nghe một chút về tình huống của cô và chồng sao? Càng tỉ mỉ càng tốt, đừng giấu giếm. Chỉ khi hiểu được tình huống cụ thể và nhu cầu của cô, tôi mới có thể cung cấp sự trợ giúp thích đáng nhất."
Đường Nhược Ngôn đầu tiên là gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
Phản ứng như vậy khiến Khương Vu có phần khó hiểu.
Không đợi Khương Vu dò hỏi, Đường Nhược Ngôn đã tự mở miệng trước: "Tôi không có chồng. Tôi là muốn ly hôn với vợ."
Vợ?
Khương Vu ngẩn ra.
Cô chuyển sang làm luật sư ly hôn cũng đã hơn một năm, đây vẫn là lần đầu tiên gặp được ủy thác ly hôn từ một cặp đồng tính.
Tuy đã được quốc gia chấp nhận nhưng trong mắt đa số mọi người, hôn nhân đồng tính vẫn là hành vi không được lí giải và tán thành. Cho nên với những cặp đôi có đủ dũng khí để đạt được quan hệ hôn nhân hợp pháp, không ai là không trải qua quá trình đấu tranh tư tưởng kịch liệt và đánh cuộc với gia đình. Vì thế mà quan hệ hôn nhân của họ thường tương đối ổn định.
Khương Vu tuy bất ngờ nhưng cũng lập tức sửa miệng: "Như vậy cô Đường, mời cô nói tôi nghe một chút về tình huống cụ thể của cô và vợ. Vì sao lại lựa chọn ly hôn? Là do đối phương ngoại tình hay trong cuộc sống gia đình có hành vi bạo lực? Trong tay cô có chứng cứ liên quan hay không? Nếu có, có thể cung cấp cho tôi. Thường thì chúng tôi sẽ kiến nghị tiến hành thỏa thuận ly hôn trước, dù sao làm vậy sẽ nhanh hơn tố tụng nhiều."
Đường Nhược Ngôn lắc đầu: "Không có cách nào thỏa thuận."
Khương Vu sửng sốt: "Đối phương không đồng ý sao?"
Đường Nhược Ngôn nói một cách khẳng định: "Đúng vậy. Em ấy sẽ không đồng ý. Cho nên tôi muốn phiền luật sư Khương giúp tôi nghĩ cách, xem có thể nhanh chóng khởi tố ly hôn hay không. Bất động sản đều sẽ để lại cho em ấy, tôi chỉ cần tiền mặt, cố gắng chia đều, thậm chí cho em ấy nhiều một chút cũng được. Tôi chỉ là... muốn nhanh chóng ly hôn."
Nói xong, cả người Đường Nhược Ngôn đã thẩn thờ.
Xuất phát từ trực giác và bản năng của phụ nữ, Khương Vu cảm thấy ly hôn đối với Đường Nhược Ngôn mà nói cũng không phải từ có thể dễ dàng thốt lên.
Cô ôm sự nghi hoặc ấy mà cất tiếng: "Cô Đường, nếu muốn ly hôn thì hai bên thỏa thuận rồi đến Cục Dân Chính xử lý thủ tục ly hôn là cách nhanh nhất. Nếu đúng như lời cô nói, đối phương kiên trì tình cảm vẫn chưa tan vỡ, đưa ra tòa thì trừ phi thỏa mãn được mấy yếu tố phán quyết ly hôn mà pháp luật quy định, còn không căn bản không có khả năng được phán ly hôn. Nếu đề nghị ly hôn bị bác bỏ thì phải chờ đến sáu tháng sau mới có thể đưa ra tố tụng lần nữa."
- Sáu tháng? - Đường Nhược Ngôn tựa hồ chỉ quan tâm đến thời gian.
Khương Vu gật đầu: "Không sai, sáu tháng. Đó là còn chưa tính thời gian chờ của một loạt các quá trình đợi lập án, hòa giải trước phiên tòa vân vân. Thực tế phải càng lâu hơn."
Đường Nhược Ngôn im lặng.
Khương Vu tiếp tục đề nghị: "Hoặc là cô Đường, cô hãy nói cụ thể hơn một chút về tình huống của mình. Tôi có thể lấy thân phận luật sư ủy thác để đi nói chuyện với vợ cô."
- Tôi chỉ là... không muốn cùng sinh sống với em ấy nữa. Không có ngoại tình, không có bạo lực, chỉ đơn giản không muốn sống chung thôi, hết... tình cảm. - Đường Nhược Ngôn nói.
Khương Vu chau mày. Cô hành nghề bao năm qua, cũng gặp vô số người ủy thác. Bọn họ nói thật hay nói dối, Khương Vu có thể phân biệt được. Cô không thể không nhấn mạnh yêu cầu ít ỏi của bản thân.
- Cô Đường, tôi sẽ cố gắng hết sức thỏa mãn ý muốn của thân chủ. Nhưng tôi cũng có một yêu cầu. Đó chính là cô phải thẳng thắn, thành khẩn với tôi.
Vẻ mặt Đường Nhược Ngôn rất tỉnh táo. Cô ta ngẩng đầu nhìn vào mắt Khương Vu: "Tôi hiểu."
Người trước mắt kiên trì với yêu cầu ly hôn đến lạ thường. Đây là phát hiện duy nhất của Khương Vu sau một lúc lâu trò chuyện.
Cuối cùng Khương Vu lưu lại phương thức liên hệ với vợ của Đường Nhược Ngôn, chuẩn bị tiếp xúc đối phương một chút.
Buổi tối tan tầm, Thẩm Mộ đến đón người.
Khương Vu lên xe, thắt kĩ đai an toàn. Dọc đường đi, hai người tùy ý chuyện trò về ngày hôm nay. Mắt thấy sắp đến nhà, Khương Vu nói đến vụ ủy thác có phần đặc biệt ban sáng. Cô cảm thán: "Đây vẫn là lần đầu tiên em gặp được vụ kiện ly hôn của một cặp đôi đồng tính."
Thẩm Mộ thuận miệng một câu: "Không phải lần đầu chứ nhỉ?"
???
Một câu này của Thẩm Mộ khiến Khương Vu ngây ngẩn cả người. Cô cẩn thận hồi tưởng thật lâu.
- Là lần đầu mà. - Khương Vu nói.
Thẩm Mộ cười trêu: "Nếu lúc trước em kiên trì ly hôn với chị thì hai ta chính là vụ kiện ly hôn của cặp đôi đồng tính đầu tiên em tiếp xúc rồi."
Khương Vu im lặng một lúc, rồi đột nhiên nói: "Dừng xe."
- A?
Lúc này đổi thành Thẩm Mộ sững sờ.
- Dừng xe!
Dáng vẻ lạnh lùng, sắc bén này không giống như nói giỡn. Thẩm Mộ nháy mắt đã hiểu ra mình đạp phải mìn.
- Vợ, bảo bối, chị sai rồi, chị không nên nói. - Thẩm Mộ cầu khoan dung.
- Em muốn xuống xe. - Khương Vu vẫn