LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT - CHƯƠNG 66
Tác giả: Thủy Sắc Thiên Thanh
Edit: Alex
_________________
Ngày nghỉ đẹp trời mà tận hưởng trên giường đương nhiên là hạnh phúc nhất.
Khương Vu cùng Thẩm Mộ hạnh phúc cả ngày thứ bảy, chủ nhật vốn định tiếp tục hạnh phúc, nào ngờ lại bị một cuộc gọi tìm Khương Vu cắt ngang.
Hai ngày, hai cuộc gọi, thời gian không chênh lệch lắm, ngay cả người gọi cũng có liên quan mật thiết với nhau.
Thứ bảy Phó Tư Dao, chủ nhật Lục Oản.
Thấy là Lục Oản tìm mình, Khương Vu cũng bất ngờ.
Nội dung cuộc gọi rất đơn giản, Lục Oản nói là muốn hẹn Khương Vu ra ngoài uống chút gì, hỏi cô có thời gian không.
Khương Vu lúc này đang nằm trên giường, được Thẩm Mộ ôm eo, cả người dán sát. Buổi sáng ấm áp mà lười biếng như vậy, cô thật sự không đành lòng phá hỏng. Còn đang do dự thì vừa cúi đầu đã thấy Thẩm Mộ làm một khẩu hình với mình:
- Đi đi.
Khương Vu vuốt ve mặt Thẩm Mộ một phen, rồi mới đáp lời Lục Oản: "Được, chị có thời gian."
Hẹn nhau tại một chỗ cả hai đều biết xong, lúc này cô mới ngắt điện thoại.
Thẩm Mộ dán bên cạnh Khương Vu: "Là Lục Oản sao?"
Khương Vu gật đầu: "Vâng."
- Lấy tính cách Lục Oản thì chắc là muốn xin lỗi em vì chuyện hôm đó. - Thẩm Mộ như suy tư nói.
- Hôm đó? - Khương Vu sửng sốt.
Thẩm Mộ giờ nhớ lại vẫn còn tức giận: "Thì hôm Phó Tư Dao động kinh ấy."
- À, chị nói hôm sinh nhật chị hả? - Có thể là nhận ra được cảm xúc của Thẩm Mộ, Khương Vu vỗ nhẹ mấy cái, - Chuyện hôm đó em không để bụng đâu. Hơn nữa, nếu Phó Tư không nói thì chắc em cũng không biết nên đưa cún bông cho chị thế nào.
- Sao lại không đưa cho chị?! - Thẩm Mộ nghe vậy, lập tức bò dậy, nhìn thẳng vào mắt Khương Vu.
Khương Vu có chút ngượng ngùng: "Thì... tại làm hơi xấu."
Cún bông được đặt bên gối hai người. Thẩm Mộ vừa nghe được lời này liền duỗi hai tay cầm nó lên: "Ai nói xấu? Darling của chúng ta đáng yêu biết nhường nào."
- Darling? - Khương Vu chưa kịp phản ứng.
Thẩm Mộ cười, đưa cún bông ra trước mặt Khương Vu.
- Darling? - Khương Vu chỉ chỉ con cún trong lòng bàn tay Thẩm Mộ - Cái tên lạ đời như vậy là đặt hồi nào?
Thẩm Mộ mới không thèm quan tâm. Cô hôn lên đỉnh đầu Darling: "Có phải tên cũng đáng yêu như nó không?"
Khương Vu dở khóc dở cười, xốc chăn xuống giường.
- Em đi đâu đó?
- Đi ói. - Khương Vu trào phúng.
Thấy người đã đi xa, Thẩm Mộ mới dám nhỏ giọng nói với Darling: "Thấy chưa, con bị mẹ con ghét bỏ rồi. Nhưng mà không sao, còn má thương con."
Nhưng hai câu nói thật khẽ đó vẫn không tránh được lỗ tai Khương Vu: "Thẩm Mộ, chị bình thường một chút cho em nhờ. Buổi tối không được mang nó lên giường nữa. Em tìm cái hộp, để nó vào."
Thẩm Mộ không thích, Thẩm Mộ không vui, nhưng cô vẫn làm theo, vì cô tự nhận mình là một cô vợ ngoan ngoãn biết nghe lời.
Gần giữa trưa, Khương Vu thay quần áo ra ngoài. Vì là đi gặp Lục Oản nên Khương Vu ăn mặc có phần thoải mái. Một chiếc váy trắng vẩy mực sơn thủy đong đưa theo bước chân, không có vẻ giỏi giang thường ngày, Khương Vu lúc này trông dịu dàng mà thanh thoát.
Thẩm Mộ nhìn cô vợ xinh đẹp mê người trước mắt, đột nhiên không muốn để người đi nữa. Cô ôm eo Khương Vu không chịu buông tay.
- Vợ, em đừng đi, đừng bỏ chị lại một mình mà. Em nói gì chị cũng sửa hết. Chị sai rồi. Em đừng đi tìm người phụ nữ khác. - Thẩm Mộ gào khan.
Đồ diễn sâu này.
- Buông tay.
- Khônggg ~~
- Không phải vừa nói chị sửa hết sao?
Chính Thẩm Mộ cũng thấy ngạc nhiên, không ngờ cô bịa chuyện mấy câu mà Khương Vu cũng phối hợp. Thẩm Mộ nhập diễn, thành thật buông tay, giả vờ trông vô cùng đáng thương.
Khương Vu vừa lòng vỗ vỗ mặt đối phương: "Ừm, chỉ cần chị ngoan ngoãn nghe lời, em sẽ không bạc đãi chị. Nói đi, muốn cái gì?"
- Muốn em về sớm một chút.
Khương Vu gật đầu, hôn lên mặt Thẩm Mộ: "Tối mang quà về cho chị."
Cạch.
Cửa bị Khương Vu đóng lại từ bên ngoài.
Người đi rồi, trong nhà chỉ còn một mình Thẩm Mộ. Cô sờ sờ chỗ Khương Vu vừa hôn qua, thoáng ngây người. Hình tượng của cô và Khương Vu có phải hơi ngược không nhỉ? Rõ ràng cô nên là tổng tài bá đạo mới phải.
Khương Vu đến điểm hẹn, Lục Oản đã chờ ở đó.
Nơi này là quán cà phê nổi tiếng của thành phố Kinh Nguyên, Lâu Đài Trên Không. Nói là quán cà phê nhưng thực tế càng giống hiệu sách hơn. Tổng cộng có ba tầng, chỗ ngồi ở mỗi tầng đều được ngăn bởi những kệ sách lớn, hình thành những không gian độc lập có tròn, có vuông. Bạn có thể chọn một quyển sách yêu thích, sau đó tìm một góc, gọi một ly cà phê rồi tận hưởng cả buổi chiều ở đây.
Đương nhiên, nếu bất cẩn làm dây cà phê ra sách thì cần phải bồi thường theo giá bìa.
Lục Oản đến sớm, cô ngồi ở một chỗ dễ thấy, mặc bộ đồ rộng rất thoải mái, cả người đắm chìm trong ánh mặt trời, trông thư thái mà dễ chịu.
- Chị đến muộn. - Khương Vu bước đến chào hỏi.
Lục Oản lúc này mới ngẩng mặt lên từ sách, dịu dàng cười nói: "Không có, vừa đúng giờ. Là em tới sớm, ngồi đây thêm một chốc."
Nguyên nhân Lục Oản hẹn Khương Vu quả thật bị Thẩm Mộ đoán trúng, cô đến xin lỗi vì hành động không quá lễ phép của Phó Tư Dao hôm đó.
Khương Vu vốn không để bụng chuyện này, đương nhiên là cười cho qua. Cô cho rằng tiếp theo chính là thời gian hai người hưởng thụ buổi chiều tươi đẹp, nào ngờ xong chuyện Phó Tư Dao, Lục Oản vẫn còn một việc khác muốn nói.
- Chị Khương Vu, thật ra hôm nay hẹn chị ra còn có một chuyện muốn chờ chị giúp đỡ. Hy vọng được nghe ý kiến chuyên môn từ chị. - Lục Oản thành khẩn nói.
Bàn tay vừa nâng ly cà phê của Khương Vu tạm dừng ngay trước mặt.
Ý kiến chuyên môn từ một luật sư ly hôn chẳng phải làm sao để ly hôn ư? Lẽ nào...
Lục Oản tiếp