LY HÔN HIỂU BIẾT MỘT CHÚT - CHƯƠNG 94
Tác giả: Thủy Sắc Thiên Thanh
Edit: Alex
_____________
Thẩm Mộ hôm nay về hơi trễ. Khương Vu một mình ở nhà, chờ rồi lại chờ. Bình thường nếu có tình huống này, Thẩm Mộ đều sẽ nhắn tin hoặc gọi điện trước, hôm nay là làm sao vậy?
Ngay khi Khương Vu còn đang rối rắm không biết giờ gọi qua có quấy rầy chị làm việc hay không thì cửa nhà đã bị người bên ngoài mở ra.
Khương Vu vui vẻ bước ra nghênh đón, nhưng gương mặt Thẩm Mộ lại mây đen giăng đầy, trong tay chị không biết đang cầm thứ gì, tay kia là điện thoại vẫn đang trò chuyện. Chị đưa đồ cho cô để mình có thể rảnh tay đi đổi giày.
Khương Vu nhận lấy, mở ra xem.
...
Không ngờ đây lại là tin đồn tình cảm của Thẩm Mộ.
Tin đồn tình cảm của Thẩm Mộ với Phương Huyên, nghệ sĩ dưới trướng Thiên Duyệt.
Truyền thông internet ngày càng phát triển, bây giờ những thứ như báo giấy gần như đã tuyệt tích, nhưng Thẩm Mộ lại ngược đời, đi in màu cả trang báo điện tử ra, bây giờ còn nhét trong tay cô.
...
Khương Vu thật sự dở khóc dở cười.
Thẩm tổng đứng bên cửa, vừa đổi giày vừa giả vờ nổi giận đùng đùng nghe người bên kia điện thoại giải thích, còn phải phân tâm đi quan sát phản ứng của vợ.
Nhìn xem! Nhìn xem vẻ mặt khó có thể hình dung của Khương Vu đi. Đây là ghen tị đúng không? Là không được vui đúng không?
Thẩm Mộ thanh thanh giọng, giơ điện thoại, nhích đến bên cạnh Khương Vu, đồng thời nói với người bên kia đầu dây: "Tôi mặc kệ tin tức này xuất hiện kiểu gì, nhiệt độ ra sao. Ngày mai tôi không muốn nhìn thấy nó trên mạng nữa."
Trợ lý Tiểu Lưu ôm điện thoại phối hợp diễn xuất, cũng không biết phải đáp lời thế nào.
Vẻ đường đường chính chính của Thẩm tổng lúc này cùng bộ dáng sai mình tìm scandal của chị, còn phải in màu ra lúc ban chiều quả thật khác nhau như hai người.
Diễn kịch thì diễn cho trót, Thẩm Mộ thật sự nhập vai một cô sếp vô tội bị truyền scandal với nghệ sĩ dưới trướng chỉ vì một tấm ảnh mờ ám do góc chụp. Cô còn trao đổi thêm mấy câu với trợ lý Tiểu Lưu rồi mới cúp điện thoại.
Cả quá trình, luật sư Khương không nói một lời, thậm chí động tác cầm tờ giấy in tin đồn cũng không hề thay đổi.
Thẩm Mộ sợ lố quá hóa dở, vội vàng giải thích với Khương Vu: "Tình yêu, không phải như em thấy đâu. Chị với Phương Huyên chỉ nhận lời cùng tham gia một sự kiện thôi. Tấm hình này cũng là lợi dụng góc chụp. Thật ra chị với cô ấy..."
Luật sư Khương gật gật đầu: "Em biết."
Ớ?
Phản ứng này có phải hơi quá nhẹ nhàng rồi không?
Hay đây là sự yên lặng trước giông bão?
Thẩm Mộ hồ nghi mà đánh giá vẻ mặt Khương Vu.
Đúng lúc này, Khương Vu đột nhiên cười rộ lên, cô chỉ vào bức ảnh rõ ràng trong tin tức, nói với Thẩm Mộ: "Chị xem, còn chụp hai người rất đẹp đây này. Chị xinh, Phương Huyên cũng xinh."
Thẩm Mộ thật sự rất muốn nhìn ra chút dối lòng từ gương mặt Khương Vu, nhưng đáng tiếc, cuối cùng cô phải thất vọng. Nụ cười của luật sư Khương phải gọi là chân thành, lời nói phải gọi là ân cần tha thiết. Em thật sự chỉ nghiêm túc đánh giá tấm ảnh một chút.
Gương mặt thanh tú của Thẩm Mộ nháy mắt sa sầm.
Khương Vu đưa tờ tin tức lại cho chị vợ, nhân tiện còn vỗ nhẹ mặt chị mấy cái.
Ấu trĩ.
Ngây thơ.
Vẫn còn non lắm bạn ơi.
Luật sư Khương sớm đã nhìn thấu dụng ý của Thẩm tổng, dùng giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng mà nói với đối phương: "Ai da, đói bụng rồi, tối nay tụi mình ăn gì đây?"
Ăn.
Còn ăn cái gì nữa.
Vợ em trong tin này thiếu điều muốn ra ngoài bao nuôi nghệ sĩ luôn rồi, vậy mà em còn có tinh thần ăn cơm!?
Thẩm Mộ đứng bất động tại chỗ, vẻ mặt đưa đám. Nhưng Khương Vu vẫn như không hề để ý, còn đề nghị: "Cải trắng ngâm dấm được không?"
Cải trắng ngâm dấm?
Đôi mắt hoa đào bình thường đã xinh đẹp của Khương Vu lúc này trông lại càng phong tình, quyến rũ. Thẩm Mộ cảm thấy hình như mình dính phải thính, cả đầu đều là suy nghĩ có phải em đang trêu mình đấy không.
Khương Vu lại khoanh tay, thưởng thức củ cải trắng chua lòm nhà mình.
Thẩm Mộ có đôi lúc ấu trĩ thật sự rất đáng yêu.
Đối với việc bạn lữ khát cầu sự chú ý, Khương Vu quyết định phải kéo một phen rồi mới thỏa mãn đối phương. Phản ứng thú vị như vậy, cô phải thưởng thức thêm một trận. Cô thật sự tò mò không biết tiếp theo Thẩm Mộ còn có động tác gì chờ mình.
Quả nhiên, hôm sau thứ bảy, Thẩm Mộ nói Thiên Duyệt có việc cần đi một chuyến, nhưng vừa bước ra cửa, chị đã "vô tình" để quên túi xách ở nhà.
Thật ra Khương Vu đã sớm thấy rồi, nhưng cô cũng không lên tiếng nhắc nhở.
Người đi chưa được nửa giờ, điện thoại quả nhiên đã gọi về.
- Vợ ơi, chị quên đồ ở nhà, em mang cho chị được không? - Thẩm Mộ cất giọng nhờ vả.
- Được nha.
Đương nhiên là được rồi, Khương Vu nhận lời rất nhanh. Cô muốn nhìn xem Thẩm Mộ chuẩn bị làm trò gì nữa.
Từ sau khi hai người công khai tin kết hôn đến giờ, Khương Vu vẫn chưa đến Thiên Duyệt được mấy lần. Cô và Thẩm Mộ đều có công việc riêng, không can thiệp lẫn nhau, nhưng ngẫu nhiên đến cũng không còn ai dám ngăn cô lại ở quầy tiếp tân đề nghị hẹn trước nữa. Từ khi đó, cô đã ra vào văn phòng tổng tài của công ty giải trí Thiên Duyệt một cách quang minh chính đại.
Nhưng hôm nay có một chút khác biệt.
- Luật... luật sư Khương, bên Thẩm tổng có người, chị ngồi đây chút nha. - Trợ lý Tiểu Lưu rặn ra câu đó một cách vô cùng khó khăn, nụ cười trên mặt cũng cứng ngắc.
Thẩm tổng đây là làm cái gì vậy trời, bảo cô đi làm loại chuyện đắc tội người khác thế này. Trợ lý Tiểu Lưu thật sự sợ Khương Vu phật ý một cái sẽ lập tức trở mặt bỏ đi.
Phải biết rằng vợ chồng người ta cáu kỉnh là tình thú, nhưng cô là người ngoài không liên quan, nếu thật sự đắc tội...
Ngẫm lại phong cách hành động của luật sư Khương thường ngày, rồi nhìn nụ cười mỉm trên mặt chị lúc này...
Trợ lý Tiểu Lưu run bần bật.
- Được, vậy chị chờ đây một chút.
Luật sư Khương điềm đạm đáp lời, sau đó thật sự ôm túi xách Thẩm